NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 257

Cực chẳng đã, cô nghĩ, cô muốn người ta cứ chọn luôn giúp cô là được.

Cô vốn đâu kén ăn, cũng chẳng đặc biệt thích món gì, nghĩ đi nghĩ lại cũng
hơi mâu thuẫn. Nhưng cái chính là cô không thích người ta cứ hỏi cô thích
cái này không, thích cái kia không, thích ăn chỗ nào, thích ăn cái gì. Bởi vì
lúc đó câu trả lời của cô phân nửa là không thích, cho dù trong lòng có chút
thinh thích.

Cô gọi gia vị bằng ớt xanh, Giang Tang Du cũng gọi giống cô.

- Dạo này có bận lắm không?

Giang Tang Du nhẹ nhàng mở miệng.

Cô nhướn mày, hơi cảnh giác:- Sao nào?

Nếu cô thừa nhận mình thừa thời gian rảnh rỗi thì tự tố cáo mình không

chịu ra, cô nói cô thiếu thời gian thì là kiếm cớ.

Giang Tang Du dường như hơi không khớp, hòa nhã cười cười:

- Nếu rảnh, hãy đến bệnh viện thăm cha nhé, gặp lại cô cha rất vui, như

vậy rất tốt cho bệnh tình của cha.

Bạch Nặc Ngôn đang nghĩ xem nên ném thẳng đũa xuống bàn cho cô ta

biết cô không muốn ăn bữa cơm này, hay uyển chuyển nhẹ nhàng gác đũa
lên chén, nhưng cuối cùng cô vẫn không thể thể hiện sự phẫn nộ của mình,
chỉ đặt đũa lên bát. Ngày xưa cô nói với Mạnh Tân Duy rằng, có thể ngắm
Giang Tang Du đến quên cả ăn, có lẽ hoàn toàn chính xác, ví dụ như lúc
này, cô thấy đúng là " Sắc đẹp cũng có thể ăn được".

- Tại sao tôi phải làm theo lời cô chứ?

Cô tỏ ra khó hiểu.

Giang Tang Du chau mày, thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.