NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 532

Trên thực tế, cô biết, tận đáy lòng, cô vĩnh viễn không bao giờ có thể

đuổi kịp bước chân anh.

Trong một cuốn tiểu thuyết cô từng đọc, người nữ chính từng nhận xét về

người nam chính rằng, anh quá sạch sẽ, nên khi ở bên anh, cô giống như
đang làm ô uế anh vậy. Lúc đó Bạch Nặc Ngôn đã cho rằng, đôi tình nhân
đó sẽ không bao giờ có thể đến với nhau. Vì tận sâu trong nội tâm nữ chính,
hai người bọn họ đã không hề bình đẳng, ngay cả nữ chính cũng cảm thấy
anh cao cao tại thượng, còn cô ở vị trí quá thấp, tình yêu của họ sao có thể
thiên trường địa cửu đây. Cái kết của câu truyện hòa toàn giống với dự đoán
của Bạch Nặc Ngôn, nam chính và nữ chính cá quay về nước, quên đi
chuyện trên bờ.

Bình đẳng - cũng như bất bình đẳng, đều chỉ là nhận thức trong lòng mỗi

người, đều là tình tự trong lòng mỗi người, hay phải chăng đó chỉ là lí do họ
đưa ra để bào chữa cho mong muốn được rời xa của bản thân.

Mạnh Tân Duy mím nhẹ môi, Bạch Nặc Ngôn vẫn không dám nhìn anh.

Hành lang dường như mỗi lúc một dài hơn, khiến cô nhớ đến một buổi

tối khi còn học trong trường đại học, cô và các bạn cùng lớp đang trên
đường đi từ sân vận động về phòng, con đường không một ngọn đèn, các cô
đi rất lâu, khi quay đầu nhìn về phía sau, cô bạn cùng lớp đã nói rằng: " Sao
thấy giống như đã đến thiên đường rồi vậy?"

Hai bên đường đều là màu nước đen u ám, những thân cây cũng đen như

mực phát ra thứ ánh sáng lập lòe, con đường nhựa màu trắng quỷ dị, nhìn
mãi vẫn không tìm thấy điểm tận cùng.

Đây phải chăng chính là thiên đường.

Nhưng hành lang này, lại không hoàn toàn giống với một mê cung không

lối thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.