NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 655

hứng thú của mình trước mặt người khác, nên cứ phải ngồi nghe Giang Bác
Nghi hoài niệm.

Nhưng khi ông Giang Bác Nghi về, chính cô cũng không ngủ được, cô vớ

đại một quyển tạp chí lật giở lọa xạ.

Giang Tang Du gõ cửa, mỗi nhịp đều rất trầm ổn, với một tầng suất cố

định.

Bạch Nặc Ngôn luôn khóa cửa cẩn thận trước khi đi ngủ, đó là một thói

quen thâm căn cố đế.

Cô âm thầm đếm, đến lần thứ 5, mới đứng dậy mở cửa.

Bạch Nặc Ngôn mở cửa, dựa vào thành cửa, cô nhìn đánh giá Giang Tang

Du với một khuôn mặt không mang theo bất kỳ biểu cảm nào.

- Còn chưa ngủ sao?

Giang Tang Du gật đầu:

- Em muốn tâm sự với chị một chút.

Dường như Bạch Nặc Ngôn nghe được một câu chuyện rất buồn cười,

khóe miệng khẽ cong vô cùng chế nhạo.

Giang Tang Du cực kỳ không thích cái thái độ này, nên di chuyển ánh

mắt sang một vị trí khác.

- Lâu lắm chúng mình không nói chuyện với nhau rồi nhỉ.

Thì ra đối phương thật lòng muốn ôn lại chuyện xưa với mình, ánh mắt

Bạch Nặc Nặc Ngôn tùy ý đảo vài vòng:

- Thật không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.