NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 105

Đạt Tỷ rời đường chính, quẹo sang một khu phố nhỏ hơn. Khu vực

này có vẻ ít sầm uất hơn một chút nhưng vẫn rất náo nhiệt. Bà dẫn Yoko
đến một dãy phố được xây dựng theo cùng một kiểu kiến trúc. Đạt Tỷ bước
vào cửa hiệu sang trọng nhất, đó là một tòa nhà ba tầng trang hoàng bằng
những cây cột màu xanh nhạt. Họ đi qua cửa chính, đến một nhà hàng rồi
lên lầu một. Bà để cô đứng đó nhìn quanh quẩn, còn mình thì túm lấy người
hầu bàn ra tiếp đón họ.

“Nói với ma ma là con gái bà đến nhé, cứ nói vậy là ma ma sẽ hiểu

ngay.”

Người hầu bàn đang tươi cười đột nhiên đanh mặt lại, nhanh chóng

chạy vào trong. Đạt Tỷ nhìn ông ta đi khuất rồi đưa Yoko đến một cái bàn
bên cạnh.

“Ở đây chờ ta một tí nhé. Muốn ăn gì thì cứ gọi, thức ăn ở đây cũng

ngon lắm.”

“Như vậy có được không ạ?”
Khách điếm này so với những quán trọ họ từng ở qua quả thật sang

trọng hơn nhiều.

“Đừng lo, bữa ăn này là do mẹ ta mời, muốn ăn gì cứ gọi nhé.”
Tuy vậy, Yoko cũng không dám xem thực đơn. Thấy thế, Đạt Tỷ cười

to rồi gọi người hầu bàn lại, kêu vài món, ông ta gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu rồi
đi vào trong. Vừa lúc đó, từ phía sau, một bà lão vừa đủ lớn tuổi để gọi là
bà lão bước ra.

“Mẹ.”
Đạt Tỷ đứng dậy, mỉm cười chào đón bà, bà lão cũng nở một nụ cười

thật tươi đáp lại. Nhìn cảnh mẹ con trùng phùng như thế, Yoko thầm cảm
kích vì mình đã gặp được những người tốt, làm việc ở chỗ bà nhất định sẽ
không tệ chút nào.

“Yoko, ở đây chờ ta nhé, ta có mấy chuyện muốn nói với mẹ.”
“Vâng ạ.” Yoko gật đầu.
Đạt Tỷ cười với cô rồi nhanh chóng đi theo mẹ, hai người vừa đi vừa

trò chuyện rất vui vẻ, thoáng chốc đã biến mất vào trong. Cô nhìn theo họ,
khẽ mỉm cười rồi để túi xách sang kế bên, nhìn một vòng quanh khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.