NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 156

quanh có bao nhiêu yêu quái đang bao vây, chờ chực trong bóng tối, tuy chỉ
là loại tép riu, nhưng số lượng của chúng lại không nhỏ.

Chân cô lún vào trong đất bùn, trên người, máu yêu quái hòa cùng

máu của cô, nước mưa rửa trôi đi máu bùn nhưng cũng rửa sạch chút sức
lực cuối cùng của cô. Thanh kiếm càng ngày càng nặng nề trong khi cảm
giác của Nhũng Hựu càng lúc càng yếu đi, sau mỗi trận chiến với yêu quái,
lưỡi kiếm ngày càng chùng xuống. Cô liên tục ngẩn mặt lên bầu trời, cầu
mong sao bình minh mau đến, những đêm chiến đấu với yêu quái thường
trôi qua rất nhanh, nhưng sao đêm nay lại dài đằng đẳng đến thế. Yêu quái
thì không ngừng tập kích, sau mỗi đợt tấn công, thanh kiếm của cô lại càng
nặng hơn. Khi vừa nhìn thấy ánh mặt trời đầu tiên xuất hiện từ phía chân
trời, bóng dáng thân cây màu trắng cũng hiện ra trước mắt cô. Yoko cuộn
tròn dưới những tán cây, dựa lưng vào thân cây, cảm giác bị rình rập đã
biến mất. Dưới những cành cây màu trắng bạc, cô cố gắng lấy lại nhịp thở
của mình, cô biết bọn chúng vẫn ở ngoài kia, chờ đợi cô. Một lúc sau, yêu
quái cũng tù từ biến mất trong cơn mưa cho đến khi trời sáng hẳn, bầy yêu
quái đang săn đuổi cô cũng đã hoàn toàn rời đi. Cô rời khỏi táng cây.

“Cuối cùng…”
Cô hít thật sâu vào, từng giọt mưa rơi vào trong miệng cô.
“Cuối cùng mình cũng thoát.”
Yoko không còn quan tâm đến những cơn đau đớn cùng những vết

thương rỉ máu đính đầy bùn đất, cô nằm dài xuống đất, thở hổn hển, nhìn
bầu trời xuyên qua những táng cây màu trắng bạc và chờ đợi một ngày đen
tối khác đang đến. Khi hơi thở dần hồi phục lại cũng là lúc cô cảm thấy
toàn thân lạnh cóng, những cành cây này cũng không che mưa được bao
nhiêu, cô phải rời khỏi đây và tìm một nơi trú mưa tốt hơn, nhưng chẳng
hiểu sao thân thể này lại không nhúc nhích. Cô dùng hết sức nắm chặt viên
minh châu, cứ như muốn đem sức mạnh kỳ lạ kia làm ấm những đầu ngón
tay. Cô dùng lực toàn thân, rời khỏi cái cây màu trắng rồi cố gắng bò xuống
dốc núi, thảm cỏ ướt đẫm khiến cô cũng không mất nhiều sức để trườn qua.
Cô luôn cố gắng hết sức để không rời quá xa đường cái nhưng việc phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.