NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 161

“Nó làm như nó tốt lắm vậy, tỏ ra thông cảm với cháu, nhưng nó có

bao giờ ngăn tụi kia lại đâu. Đó là thứ cháu ghét nhất.”

“Ừ.”
“Cho dù nó bỏ nhà ra đi hay bị bắt cóc thì cháu cũng không quan tâm.

Cháu chỉ biết cháu là người bị hại và con nhỏ đó chỉ là đồ giả nhân giả
nghĩa. Nó ra sao cũng không liên quan đến cháu, ít ra cháu cũng không
phải thứ đạo đức giả như nó. Nghe có vẻ như cháu có động cơ nhỉ? Nhưng
thật sự là cháu rất mừng vì nó đã biến đi.”

“Con bé không phải đứa như vậy.” Mẹ cô thổn thức. “Con bé rất

ngoan, nó không phải loại con gái bỏ nhà theo trai.”

“Tôi nghe nói ở nhà, cô bé cũng có chút bất mãn.”
Mẹ cô mở to mắt, trả lời: “Yoko ư? Không, không thể.”
“Tôi nghe bạn bè cô bé nói rằng cô bé thường hay nói ba mẹ mình rất

khó.”

“Chúng tôi thỉnh thoảng cũng có la rầy nó, nhưng cha mẹ nào chẳng

thế. Không, không thể, con bé không thể là đứa bất mãn với cha mẹ như
thế.”

“Vậy bà cũng không biết vì sao cô bé bỏ nhà ra đi?”
“Không, con bé không bao giờ làm thế.”
“Bà có biết cậu trai đến tìm cô bé ở trường hôm đó không?”
“Không, con bé không phải là đứa chơi với lũ như vậy.”
“Vậy bà nghĩ sao về việc con gái bà biến mất?”
“Nhất định có ai đó đã bắt cóc nó trên đường về nhà.”
“Tiếc là chúng tôi không có chứng cứ nào về việc ấy. Cô Nakajima đã

rời phòng giáo viên cùng cậu trai kia. Sau đó, chúng tôi cho rằng cô bé đã
đi cùng cậu ta, tôi chắc chắn không có chuyện cô bé bị ép buộc. Một số
giáo viên nói hai người trông rất thân.”

Mẹ cô cúi đầu.
“Bà nói con gái bà không có bạn trai. Có lẽ cô bé đã dính dáng đến

một mối quan hệ khác, như quen biết chẳng hạn… Bất cứ thứ gì có thể xem
như manh mối để chúng tôi điều tra từ đó…”

“Yoko thật sự bất mãn với cái nhà này ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.