NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 160

đến độ không ghét nổi.”

“Chà…”
Một nữ sinh khác liền nói: “Cháu ghét con bé đó, nó là đứa hai mặt.”
“Hai mặt?”
“Vâng ạ. Tỷ như, lâu lâu chúng cháu cũng nói xấu người khác, nếu nó

ở đó, nó nhất định sẽ gật đầu rồi bảo nó cũng vậy. Nhưng nếu có đứa nào
nói xấu chúng cháu, nó cũng sẽ làm thế. Vì thế nên cháu không thể chịu nổi
con nhỏ đó, bạn bè gì cái thứ đó chứ. Bất đồng một chút là chuyện rất bình
thường, nhưng nó lại luôn đồng ý với tất cả những gì người xung quanh
nói.”

“Hả?”
“Vì thế nên cháu nghĩ nó nhất định đã bỏ nhà theo trai rồi, nó đã lén

lút đi lại với cái lũ ấy sau lưng mọi người. Cho dù nó trở mặt với bạn bè,
lừa gạt người khác hay làm chuyện gì kinh thiên động địa hơn thì cháu
cũng không ngạc nhiên lắm. Dù gì chúng ta cũng không biết được trong
lòng con nhỏ đó nghĩ gì.”

“Cũng có thể bạn ấy chẳng may dính phải vào một chuyện gì đó thì

sao?”

“Vâng, nói không chừng nó đã gây gổ với cái lũ ấy. Dù gì cũng không

liên quan đến chúng cháu.”

Một nữ sinh khác lại lên tiếng: “Cháu rất ghét nó. Nó sống chết ra sao

cháu cũng không quan tâm.”

“Nghe nói các bạn cùng lớp đối xứ với cháu không tốt lắm?”
“Vâng ạ.”
“Nakajima cũng thế sao?”
“Vâng, lúc nào nó cũng hùa cùng mọi người bắt nạt cháu rồi lại vờ

như mình vô tội lắm.”

“Chà…”
“Bọn chúng rất quá đáng, còn con nhỏ đó thì lúc nào cũng làm như nó

không cố ý. Nó lúc nào cũng tỏ vẻ cao quý, nhưng thật ra nó chỉ là đồ hèn
nhát.”

“Chú hiểu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.