NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 172

cô đã không cho phép mình nghĩ đến nhưng nó cũng giúp cô nhận ra một
chuyện, cô có thể lợi dụng ai đó.

Cô cười nhạo chính mình: “Quả nhiên là mình bắt đầu giống như bọn

chúng.”

Sẽ không ai có thể lợi dụng cô được nữa. Từ bây giờ, cô sẽ bảo vệ bản

thân mình thật tốt.

“Nên mình sẽ làm thế.”
Người mẹ và đứa trẻ cô gặp trên núi hôm ấy, bọn họ không thể phản

bội cô vì cô đã không cho bọn họ cơ hội phản bội mình.

Mình cũng sẽ không cho Nhạc Tuấn cơ hội.
Cô sẽ sống còn như thế.
Nhưng tại sao cô phải đến đây? Tại sao Cảnh Kỳ lại gọi cô là ‘chủ

nhân’? Kẻ thù của cô là ai? Mục đích của chúng là gì? Tại sao chúng lại
săn đuổi cô? Cô gái có mái tóc vàng rực rỡ như Cảnh Kỳ ấy là ai? Tại sao
cô ta lại làm thế?

Yêu quái không bao giờ vô cớ tấn công ai đó.
Vậy tại sao bọn chúng lại tấn công cô? Cô gái ấy đã ôm xác con yêu

quái vào lòng và khóc thương nó, có lẽ bọn họ là đồng bọn. Cũng giống
như Cảnh Kỳ, cô ta có thể điều khiển yêu quái và chính cô ta đã phái chúng
đến tấn công Yoko. Nhưng trông cô ta có vẻ như đang nghe lệnh ai đó? Là
Cảnh Kỳ hay ai khác có liên quan đến cô? Hiện giờ cô không có manh mối
gì về chuyện này, cô phải tìm người có thể giải đáp những thắc mắc này.
Theo bản năng, cô nắm chặt tay mình lại, móng tay gãy vụn trông như
móng vuốt của một con quái vật.

Chỉ yêu quái và tiên nhân có thể vượt qua Hư Hải.
Yoko không phải thần thánh, cũng không phải tiên nhân.
Vậy thì mình là yêu quái.
Giấc mơ về con quái thú với bộ lông đỏ thẫm bên bờ Hư Hải hôm ấy

có thật chỉ là một giấc mộng? Trước khi đến thế giới này, cô đã nhiều đêm
mơ thấy mình bị yêu quái tấn công, và rồi những giấc mơ ấy đã trở thành
sự thật. Phải chăng giấc mơ về việc mình trở thành yêu quái cũng là điềm
báo? Mái tóc cô đã trở nên đỏ thẩm và đôi mắt đã chuyển sang màu xanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.