NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 199

“Đây là thần thoại khai thiên lập địa ư?”
“Ừ. Mười hai người kia, mỗi người được chia cho một cành cây, mỗi

cành cây có một con rắn quấn quanh và đậu ba trái cây. Các con rắn rời
khỏi cành cây và bay lên trời, những quả kia rơi xuống đất, tạo thành đất
đai, vương quốc và vương tọa còn cành cây kia thì trở thành một chiếc bút
lông.”

Yoko chưa hề nghe qua mẫu chuyện thần thoại nào tương tự như thế

này.

“Những con rắn là cột trụ của Thiên Cương, đất đai tượng trưng cho

hộ tịch và vương quốc chính là luật pháp, vương tọa là bịểu tượng của công
lý và đức hạnh, cũng chính là Tể phụ và chiếc bút lông thể hiện cho việc
chép sử.”

Nhạc Tuấn vừa nói vừa đung đưa mấy sợi râu: “Lúc ấy, chưa ai ra đời,

vì thế nên cũng không ai biết sự thật thế nào.”

“Tất nhiên.” Yoko trả lời.
Khi cô còn nhỏ, cô đã đọc rất nhiều thần thoại Trung Quốc trên sách

báo thiếu nhi, giờ đây tuy chẳng thể nhớ nổi nữa nhưng cô chắc chắn là
những câu chuyện ấy đều không có điểm tương đồng với thần thoại của thế
giới này.

“Thiên Đế rất vĩ đại và toàn năng phải không?”
“Có thể nói như vậy.”
“Vậy mỗi khi cần cầu nguyện gì, chúng ta sẽ cầu Thiên Đế?”
Cầu nguyện? Nhạc Tuấn có vẻ muốn giải thích gì đó nhưng vẫn chưa

tìm được cách nói thích hợp.

Cậu nghiêng đầu qua một bên rồi nói: “Nếu cầu con cái thì cầu Thiên

Đế.”

“Còn những chuyện khác thì sao? Ví dụ như mùa màng?”
“Nếu cầu cho một vụ mùa bội thu thì phải cầu Nghiêu Đế, tương tự,

cầu cho lũ lụt không xảy ra thì cầu Vũ Đế, cầu cho yêu quái tránh xa mình
thì cầu Hoàng Đế.”

“Vậy là ở đây thờ phụng nhiều loại thần linh ư?”
“Ừ, cũng có người thờ cúng nhiều thần linh một lúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.