NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 208

“Ta nói có đúng không? Ngươi định giải quyết hắn? Nhìn ngươi xem,

vì mỗi một cái huyện đơn giản mà cắn rứt đến giờ. Đi đi! Làm đi” Con khỉ
cười như điên.

“Không… Không phải…”
“Không cái gì. Quả thật đó chính là những điều ngươi đang nghĩ mà.”
“Ta sẽ không làm những chuyện vậy!”
“Ngươi là thế.”
“Không, không phải.”
Con khỉ cười khanh khách: “Cảm giác tội lỗi vì giết người à? Hay bởi

vì ngươi đang muốn giết hắn nhưng lại không đủ can đảm?”

Nói rồi nó nghiến răng, vui vẻ nhìn Yoko: “Có tin ta không? Mà

không sao, lần sau, ngươi sẽ làm vậy thôi.”

“Không!”
Con khỉ vẫn tiếp tục cười, không buồn quan tâm đến cô, cái tiếng cười

như cắt vào lỗ tai cô.

“Ta sẽ quay lại.”
“Quay lại thì hắn cũng đã chết rồi.”
“Ta vẫn chưa rõ cậu ấy sống chết ra sao.”
“Này, ta đã nói là hắn chết rồi mà. Quay lại để bị bắt à, có khùng

không vậy?”

“Dù gì thì ta cũng sẽ quay lại.”
“Ngươi nghĩ làm thế thì tội lỗi của ngươi sẽ được tha thứ ư?”
Yoko bất chợt dừng cái động tác xoay người của mình lại.
“Ừ, đi đi! Đi về rồi nhìn cái xác của hắn mà khóc lóc, ta nhớ ngươi

khóc giỏi lắm. Dù gì cũng giúp ngươi dập tắt cái ý muốn giết hắn.”

Yoko ngây ngốc nhìn cái mặt cười khanh khách của con khỉ. Cô nhận

ra là mình đang tự nói với bản thân mình, đó chính là cái tiếng nói xấu xa
từ sâu thẳm trong lòng cô, từ cái phần hồn bị biến chất của cô.

“Hắn rồi sẽ phản bội ngươi thôi. Mà cũng may, dù gì mọi chuyện cũng

đã được giải quyết.”

“Câm miệng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.