NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 237

“Có lẽ các hạ không phải người bình thường.”
Quả nhiên. Yoko thầm nghĩ.
“Khi tại hạ mới đến đây, quả thật đã gặp rất nhiều khó khăn về mặt

ngôn ngữ. Tại hạ biết rằng tiếng nói ở đây tương tự như hệ thống ngôn ngữ
của Trung Quốc và một ít từ vựng tiếng Hoa học được đã giúp tại hạ rất
nhiều. Tại hạ đã phải giao tiếp suốt một khoảng thời gian dài qua bút đàm
cho đến khi bắt đầu quen với việc sử dụng Hán văn cổ điển. Nhưng cho dù
biết một ít tiếng Hoa thì năm đầu tiên cũng rất khó khăn. Ai đến đây cũng
vậy, thai quả cũng không ngoại lệ. Tại hạ cũng có nghiên cứu thêm về hải
khách và tất cả bọn họ đều gặp phải rào cản lớn về mặt ngôn ngữ. Vì vậy,
tại hạ cho rằng các hạ không phải là một hải khách bình thường.”

Yoko lặng lẽ nắm lấy cánh tay mình.
Lạc Nhân nói tiếp: “Tại hạ nghe nói chỉ có tiên nhân và yêu quái mới

không gặp trở ngại về ngôn ngữ. Nếu quả thật không vướng phải vấn đề
này thì các hạ chắc chắn không phải là người bình thường mà là tiên nhân
hoặc yêu quái.”

“Vậy… cũng có thai quả yêu quái sao?”
Lạc Nhân gật đầu, nụ cười trên môi ông biến mất.
“Tại hạ cũng từng nghe qua chuyện này, quả thật cũng có trường hợp

như vậy. Tuy nhiên, điều này đồng nghĩa với việc có cách để các hạ trở về.”

Yoko ngẩn đầu lên và nói: “Có thật không?”
“Có thể. Tiên nhân và yêu quái có thể vượt qua Hư Hải. Tại hạ không

thể làm thế nên không thể trở về, nhưng các hạ thì khác. Vì vậy, các hạ nên
xin yết kiến Diên Vương.”

“Nếu gặp được Diên Vương, ngài sẽ giúp tôi ư?”
“Có lẽ bệ hạ sẽ tác thành cho các hạ. Tuy rằng cơ hội rất nhỏ, nhưng

thử qua còn hơn không.”

“Vâng ạ.” Yoko gật đầu, chuyển ánh mắt nhìn xuống đất. “Có lẽ tôi

quả thật không phải con người.”

Cô cười khẽ, Nhạc Tuấn lập tức lên tiếng trách mắng: “Yoko.”
Cậu kéo tay áo cô lên, để lộ bàn tay phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.