NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 238

“Trước giờ tôi vẫn luôn cảm thấy kỳ quái. Lẽ ra ở giữa bàn tay cô ấy

phải có một vết sẹo dài, dấu vết của vết thương nặng khi bị yêu quái tấn
công. Nhưng giờ thậm chí còn không nhìn thấy được vết tích của chỗ bị
thương.”

Nói rồi Nhạc Tuấn nhẹ nhàng mở tay cô ra, để lộ lòng bàn tay, mấy sợi

râu của cậu khẽ rung rinh. Vết thương này Nhạc Tuấn đã đích thân chữa trị
và băng bó, cậu hiểu rõ hơn ai hết nó nghiêm trọng đến chừng nào.

“Còn nhiều vết thương nữa nhưng tất cả đều đã lành hẳn rồi. Hơn nữa,

những thương thế kia quá nhẹ so với những vết thương bình thường do yêu
quái gây ra, ngay cả bị cắn cũng không có dấu răng. Không biết vì sao cơ
thể cô ấy hồi phục rất nhanh.”

Yoko mỉm cười, nghe chuyện cơ thể mình kỳ lạ ra sao, tự dưng cô

thấy có chút buồn cười.

“Bởi vì tôi là yêu quái, nên yêu quái mới săn đuổi tôi.”
Lạc Nhân nhíu mày: “Yêu quái săn đuổi các hạ ư?”
Nhạc Tuấn trả lời giúp cô: “Đúng vậy.”
“Không thể nào!”
“Trước đây tại hạ cũng nghĩ thế, nhưng Yoko đi đến đâu thì yêu quái

xuất hiện đến đó. Tại hạ từng chứng kiến cô ấy bị cổ điêu tấn công.”

Lạc Nhân xoa xoa trán: “Gần đây, tại hạ có nghe nói yêu quái bỗng

dưng xuất hiện rất nhiều ở Xảo quốc. Ý các hạ là vì cô ấy ư?”

Nhạc Tuấn miễn cưỡng nhìn Yoko.
Cô gật đầu và bắt đầu kể lại chuyện ấy: “Tôi cũng nghĩ thế. Tôi đến

đây khi trốn thoát khỏi một con cổ điêu.”

“Các hạ chạy trốn một con cổ điêu đến thế giới này ư? Từ thế giới bên

kia?”

“Vâng, một người tên gọi Cảnh Kỳ đã đưa tôi đến đây, tôi cũng nghĩ

anh ta là yêu quái, anh ấy bảo là để bảo vệ tôi nên mới mang tôi sang thế
giới này.”

“Vậy hiện tại anh ta ở đâu?”
“Tôi không biết. Khi chúng tôi vừa đến đây thì bị yêu quái tấn công

nên thất lạc nhau. Từ lúc ấy, tôi chưa từng nghe qua tin tức gì về anh ấy, mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.