NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 236

“Các hạ có biết chuyện ấy không? Năm đó, sự kiện này đã gây chấn

động lớn, chắc đến giờ vẫn còn lưu một vết nhơ vào trong sử sách.”

“Thật ra tôi cũng không rõ lắm.”
“Tại hạ cũng vậy. Chuyện xảy ra vào chiều ngày 17 tháng 1 năm 1969,

về sau thì tại hạ cũng không rõ.”

“Chuyện ấy diễn ra trước khi tôi sinh ra.”
Ông Lạc Nhân cười khổ: “Ra đã nhiều năm trôi qua đến vậy. Tại hạ ở

đây cũng đã lâu lắm rồi.”

“Vậy thầy đã ở đây lâu rồi sao?”
“Đúng vậy. Năm ấy, tại hạ trôi dạt vào Khánh quốc. Sáu năm trước, tại

hạ chuyển đến Nhạn quốc này. Còn về ngành dạy học thì có thể xem tại hạ
là giáo sư khoa học.” Rồi ông cười nói: “Mà cũng không quan trọng lắm,
chẳng phải nhị vị có chuyện gì muốn hỏi tại hạ sao?”

Yoko đi thẳng vào vấn đề: “Thưa giáo sư, có cách nào về Nhật Bản

không ạ?”

Sau khi đắng đo một lúc, Lạc Nhân hạ giọng: “Không một người bình

thường nào có thể vượt qua Hư Hải, đó là chuyến đi một chiều, một khi đã
đến đây thì không ai có thể trở về.”

Yoko thở dài: “Vậy à?” Dù gì cô cũng đoán trước được câu trả lời này.
“Xin lỗi vì đã không giúp được các hạ nhiều hơn.”
“Không, không sao. Tôi còn một câu hỏi nữa, hơi kỳ quái một chút…”
“Xin các hạ cứ mở lời.”
“Tôi có thể hiểu được ngôn ngữ của thế giới này.”
Lạc Nhân nghiêng đầu qua một bên, tỏ vẻ không hiểu lắm.
“Lúc đầu tôi cũng không nhận ra sự khác biệt, cứ tưởng mọi người

đều nói tiếng Nhật, những chỗ mà tôi không hiểu chỉ là những khái niệm
đặc thù. Và rồi tôi gặp một hải khách già ở Xảo quốc, đó là lần đầu tiên tôi
nhận ra ở đây không ai nói tiếng Nhật cả, nhưng tôi lại không gặp vấn đề gì
về mặt giao tiếp, dù rằng tôi chỉ nói được tiếng Nhật thôi. Tôi cũng không
hiểu chuyện này cho lắm.”

Lạc Nhân tò mò nhìn Nhạc Tuấn, khi Nhạc Tuấn gật đầu thì ông suy

nghĩ hết một lúc lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.