NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 250

tấm bảng to đề “Đền Dung Xương”, tất cả thành trấn đều có một đền thờ
như vậy ở khu trung tâm.

“Đây sao?”
“Chính là chỗ này.”
“Đền, ở đây thờ thần? Thiên Đế ư?”
“Vào đi rồi sẽ biết.”
Nhạc Tuấn nở một nụ cười khó hiểu. Cả hai từ từ đi vào trong, trước

cửa là hai cảnh vệ.

“Chúng tôi vào xem thôi.” Nhạc Tuấn nói khi được yêu cầu giấy

chứng minh nhân thân.

Sau cánh cổng là một khu vườn nhỏ dẫn đến trung tâm đền. Hoa văn

chạm trổ trên cửa rất tinh xảo, cửa chính mở ra, dẫn vào một gian đại sảnh.
Bên trong đền không khí vô cùng yên tĩnh, trên tường là một cửa sổ lớn
hình tứ giác, nhìn ra vườn. Xung quanh cửa sổ là khu bàn thờ với rất nhiều
hoa và nến. Bên dưới, bốn năm cặp nam nữ đang hướng về phía cửa sổ cầu
nguyện. Bọn họ đang cầu khẩn cái gì đó ở giữa bàn thờ, nhưng ở đó lại chỉ
có một cửa sổ, có gì đó ngoài đó sao? Bên ngoài cánh cửa sổ là sân vườn, ở
giữa sân vườn là một thân cây.

“Đó là…”
Nhạc Tuấn nhẹ nhàng kéo tay Yoko, đi về phía bàn thờ. Bên trái và

phải bức tường đối diện bàn thờ là hai dãy hành lang dẫn vào bên trong, từ
hành lang có thể nhìn thấy sân vườn phủ đầy sỏi trắng. Giữa sân vườn, cô
thấy một thứ khiến cô ngạt thở. Đó là một cây màu trắng. Khi còn đi lang
thang trong núi, cô vẫn thường trú ngụ dưới những thân cây kỳ lạ này, tuy
nhiên, cái cây ở đây thì lớn hơn hẳn. Chiều cao tương đương, nhưng đường
kính thân cây lên đến gần hai mươi mét, ngọn cây cách mặt đất khoảng hai
mét và cành cây oằn cong đến sát đất, những cành cây màu trắng bạc không
có lá, đâu đó thắt một vài chiếc nơ cùng một ít quả cây đang chín. So với
cây này, quả của những cây trong núi nhỏ hơn rất nhiều, quả cây này to đến
nỗi một vòng tay ôm mới hết.

“Nhạc Tuấn, đây là…”
Lý mộc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.