NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 248

“Dù gì thì tôi cũng đã tính toán không tốt, là lỗi của tôi, không phải

cô.”

Yoko không biết trả lời thế nào nên đành gật đầu. Cầm bàn tay nhỏ bé

kia, cảm giác áy náy tràn ngập trong lòng cô. Chẳng phải chứa chấp hải
khách trong nhà là phạm pháp sao? Nếu lũ yêu quái đang săn đuổi cô cũng
tấn công nhà của Nhạc Tuấn sau khi cô rời đi thì sao? Trước khi khởi hành,
cậu đã nói với mẹ rằng: “Mẹ rất mạnh mẽ, con tin mẹ sẽ tự bảo vệ được
mình.” Những lời ấy chẳng phải ám chỉ việc có thể sẽ có gì không hay xảy
ra với bà sao? Yoko vươn tay, ôm lấy bộ lông mềm mại của cậu vào lòng,
để mặc Nhạc Tuấn xấu hổ la lối, chống cự. Cô rúc đầu vào một bô lông
màu xám nâu, cảm thấy quả thật vô cùng êm ái như cô đã tưởng tượng.

“Xin lỗi vì đã liên lụy cậu. Cảm ơn.”
“Yoko!”
Cô buông Nhạc Tuấn đang xấu hổ ra.
“Xin lỗi… Chỉ là tôi hơi xúc động.”
“Không sao.” Nhạc Tuấn vụng về vuốt lại bộ lông của mình.
“Nhưng lần sau cô nên cư xử chừng mực hơn.”
“Hả?”
Mấy sợi râu của cậu rũ xuống: “Tôi phải dạy cô một chút về thế giới

này mới được. Hiểu không?”

Giọng cậu có vẻ lo âu, Yoko mặc dù không hiểu lắm nhưng cũng gật

đầu trả lời: “Ừ.”

––

[1] Trường hợp này cũng tương tự như Nhạn quốc – Diên Vương, Đới

quốc – Thái Vương, Xảo quốc – Xác Vương, và Tấu quốc – Tông Vương
trước đây, vua của Khánh quốc được gọi là Cảnh Vương và kỳ lân của
Khánh quốc được gọi là Cảnh Kỳ, ‘Khánh’ (

慶) có nghĩa là ‘chúc mừng’

và ‘Cảnh’ (

景) trong ‘phong cảnh. Cả ‘Khánh’ và ‘Cảnh’ đọc theo âm Hán-

Nhật đều là ‘Kei’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.