NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 252

thường, cô đã được sinh ra đâu đó trên thế giới này, trong vòng tay của Hư
Hải.

“Thế con cái có giống cha mẹ không?”
“Tại sao con cái phải giống cha mẹ?”
Nhạc Tuấn tỏ vẻ như đó là một câu hỏi rất ngu ngốc khiến Yoko bật

cười. Một người phụ nữ với đứa con trông giống như chuột, như vậy chẳng
phải còn buồn cười hơn sao.

“Ở thế giới kia, con cái trông giống cha mẹ.”
“Đó là điểm khác biệt. Chẳng phải như vậy rất đáng sợ sao?”
“Cũng khó mà nói được là có đáng sợ hay không.”
“Nếu dưới cùng một mái nhà mà có người giống y chang mình thì thật

ra cũng không đáng sợ lắm.”

“Ừ.”
Một đôi vợ chồng trẻ tiến vào sân vườn, họ thảo luận gì đó rồi chỉ vào

một cành cây. Sau khi lưỡng lự một hồi, họ thắt một chiếc nơ mỏng và xinh
đẹp lên cành cây được chọn.

“Sợi dây nơ kia chắc chắn là do hai vợ chồng tự làm. Khi nghĩ về đứa

con mình mong mỏi, họ sẽ đem hết tấm lòng gửi gắm vào chiếc nơ kia.”

“Ồ.” Chuyện này khiến cô cảm thấy thật ấm áp. “Khi còn ở trong núi,

tôi cũng thấy mấy cây như thế này.”

Nhạc Tuấn nhìn Yoko rồi nói: “Dã mộc.”
“Những cây ấy được gọi là dã mộc ư? Trên cành cây cũng có kết trái.”
“Có hai loại dã mộc, một loại sinh ra cây cối, một loại sinh ra động

vật.”

Yoko tròn mắt ngạc nhiên. Cô nói: “Cả cây cối và động vật đều được

sinh ra như vậy ư?”

“À…”
Nếu trẻ em có thể được sinh ra từ cây thì việc động vật và cây cối

cũng được sinh ra bằng cách này cũng không có gì kỳ lạ cả.

“Gia súc cũng được sinh ra từ cây lý mộc riêng của mình. Những

người nông dân cầu xin gia súc vào một ngày đặc biệt và theo những quy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.