NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 38

“Thanh kiếm và bao kiếm là một thể thống nhất, không thể tách rời.

Viên minh châu trên thanh kiếm là để bảo vệ Người.”

Yoko nhìn lại thanh kiếm trong tay mình, chuôi kiếm được quấn lại

bằng một sợi dây nhỏ, phía cuối là một viên lam ngọc.

“Là nó ư?” Yoko hỏi.
“Vâng, xin Người hãy tận tay cầm thử để chứng kiến.”
Yoko chạm vào viên lam ngọc, liền cảm thấy một cảm giác ấm áp

chậm rãi thấm vào lòng bàn tay mình.

“Ấm quá….”
“Viên minh châu này có tác dụng trị thương, trị bệnh hoặc phục hồi

sức khoẻ. Cả thanh kiếm và minh châu đều là quốc bảo, xin Người tuyệt
đối không được đánh mất.”

Yoko gật đầu, khi cô đang nghĩ xem sẽ hỏi tiếp vấn đề gì thì con mãnh

thú bất chợt giảm tốc độ, từ từ đáp xuống.

Ánh sáng lung linh của bóng trăng tỏa xuống những cơn sóng ngày

càng dày đặt khi họ từ từ xuống gần mặt biển, như thể ánh trăng đã đánh vỡ
những con sóng thành muôn vàn bọt biển. Đến khi xuống gần đến mặt
nước, cô mới thấy rằng sóng biển nơi này cuộn thành những xoáy nước và
con mãnh thú đang dần tiến vào vùng sáng ở trung tâm xoáy nước ấy.

“Tôi không biết bơi.”
“Đừng lo!” Giới Hồ nhẹ nhàng trấn an Yoko, đồng thời siết chặt vòng

tay ôm lấy cô.

“Nhưng…”
Yoko chưa kịp nói hết câu thì họ đã lao thẳng vào xoáy nước. Cô

nhắm mắt lại, chờ đón cái cảm giác thân thể mình va vào nước biển. Tuy
nhiên, cô lại không cảm thấy gì cả, không một cái tóe nước của của những
cơn sóng, không một sự lạnh lẽo của dòng nước biển đêm lạnh như băng,
chỉ có một luồng sáng bạc chói lòa, len lỏi vào từng khe hở của đôi mắt
đang nhắm nghiền của cô. Một màn sương mỏng dường như vừa nhẹ nhàng
trượt qua gương mặt cô, mở mắt ra thì đã thấy mình đang đi trên một con
đường tràn ngập ánh sáng, không có âm thanh của gió, chỉ có ánh sáng rực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.