NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 88

Yoko nhắm mắt lại. Cô đã từng mường tượng rằng thế giới này chỉ

như một khu vườn nhỏ, sao giờ đây nó lại rộng lớn thế này? Chỉ với một
cái tên ‘Cảnh Kỳ’, làm sao cô tìm được anh ta. Hơn nữa, đi một vòng
quanh mười hai vương quốc này, chắc cũng phải tiêu tốn tận bốn năm.

“Cảnh Kỳ là người như thế nào?”
“Cháu cũng không biết, chỉ biết anh ta là người của thế giới này.

Chính anh ta đã đưa cháu đến đây.”

“Anh ta đã đưa cháu đến đây ư?”
“Vâng ạ.”
“Nếu thế thì hơi kỳ lạ!” Đạt Tỷ ngạc nhiên ra mặt.
“Kỳ lạ ư?”
“Ta không biết.” Nói rồi bà cười khổ: “Ta cũng không rõ lắm chuyện

về hải khách, ở đây có rất ít hải khách.”

“Vậy sao?”
“Ừ. Nếu quả như cháu nói thì anh ta không phải người bình thường,

người ấy chỉ có thể là tiên nhân hoặc yêu quái.”

Yoko giật mình nhìn Đạt Tỷ, bà vừa cười vừa tiếp lời: “Có thể vượt

qua bên kia đại dương và đưa cháu đến đây, người bình thường không thể
làm được, vậy chắc chắn anh ta phải là tiên nhân hoặc yêu nhân.”

“Cháu biết là có yêu quái… nhưng ở đây có cả thần tiên ư?”
“Đương nhiên là có. Nhưng họ sống ở thế giới trên cao kia, hoàn toàn

cách biệt với chúng ta, bọn họ cũng rất ít khi hạ phàm.”

“Trên cao?”
“Trên bầu trời, nhưng cũng không có nghĩa thế giới bên dưới này

không có tiên nhân. Từ quốc vương đến châu hầu, tất cả đều ở trên bầu trời
cao.”

Nhìn nét mặt không hiểu gì của Yoko, Đạt Tỷ lại cười khổ, tiếp tục

giải thích: “Mỗi châu đều có một lãnh chủ, nơi này là Thuần châu, nên lãnh
chủ của chúng ta gọi là Thuần hầu. Trên châu hầu là quốc vương, một khi
đã trở thành châu hầu thì họ cũng không còn là người bình thường, họ
không già đi và có năng lực đặc biệt. Nói tóm lại, họ không còn là người
của thế giới bên dưới này nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.