NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 94

“Mẹ nào cũng nói như thế, khi đứa trẻ vi phạm nội quy, người mẹ lại

bảo đó là màu tóc tự nhiên của nó. Tất cả lũ con nít hư hỏng đều như thế và
nó cũng vậy.”

Ba, không phải thế đâu!
“Đừng có miệt thị con gái mình thế!” Mẹ cô hồi đáp, giọng đầy phẫn

uất. “Anh thì biết gì? Anh chỉ biết cắm đầu làm việc thôi, anh có từng quan
tâm đến nó ngày nào chưa mà nói, một tay tôi đã dạy dỗ nó.”

“Vai trò của người cha là như thế.”
“Cha? Anh gọi mình là cha nó ư?
“Ritsuko…”
“Cứ đi làm rồi đem cả đống tiền về nhà thì làm cha được ư? Con gái

chúng ta mất tích mà anh chẳng buồn nghỉ một ngày, anh là cái loại cha gì
thế? Đừng có mà quy chụp cho Yoko thế này thế kia trong khi anh chẳng
hiểu gì về nó cả.”

Cha cô ngạc nhiên nhiều hơn giận dữ: “Bình tĩnh lại, em kích động

quá rồi.”

“Tỉnh táo ư? Tôi đang rất tỉnh táo, tỉnh táo hơn bao giờ hết. Cứ nghĩ

đến những gì Yoko hiện phải chịu, làm sao tôi có thể ngồi yên ở đây?”

“Em cũng có trách nhiệm. Vì thế nên em phải bình tĩnh lại, làm những

việc cần làm rồi có thể lo lắng cho nó sau.”

“Vậy giặt giũ cho anh là việc cần làm à? Thay vì lo lắng cho con gái

tôi thì tôi phải làm những việc ấy ư? Anh chỉ nghĩ đến bản thân mình thôi
à?”

Bà nhìn thẳng vào mặt ông, gương mặt cha cô đỏ lên vì giận dữ nhưng

ông không nói gì.

“Anh cho Yoko là đứa như thế ư? Nó là một đứa con gái ngoan, rất

ngoan, nó chưa hề cãi lời hay nổi loạn bao giờ. Nó luôn cố gắng không
khiến tôi phải lo lắng, nó luôn kể cho tôi nghe mọi thứ, nó không phải loại
con gái trốn nhà theo trai, hơn nữa nó cũng không có lý do gì để bỏ nhà ra
đi cả.”

Cha cô quay đầu về hướng khác, vẫn không nói tiếng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.