NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 148

“Cái gì? Các cháu muốn đi đâu cơ?” Tư Đồ Tuyết Thiên đáp, “Nếu

Thượng Quan Tiểu Thấu muốn đi, ta sẽ ở lại.”

“Tuyết Thiên thúc thúc!”

“Chi nhi ngoan, ta đi cũng vô dụng thôi, huống hồ sơn trang còn nhiều

việc, cháu có thể tin tưởng Tiểu Thấu mà.”

“Rõ ràng là thúc hứa với cháu rồi mà!”

“Đừng nhõng nhẽo mà, ngoan nha.”

“Thúc không giữ lời gì hết!” Tuyết Chi nắm tay Tư Đồ Tuyết Thiên

làm nũng một chút, “Hoàng nhi không cần con, người cũng giao con cho
người khác, được, con tự đi!” Vừa nói xong chạy ra ngoài.

Tất cả mọi người đều chết lặng. Không ít quan viên ‘kinh doanh’ nói

nhỏ, “Tính tình cô nương này kỳ lạ quá.”, “không thích”, vân vân.

Thượng Quan Thấu nói: “Con đi tìm muội ấy.”

“Tuyết Chi từ nhỏ không cha không mẹ, ôi, tính tình con bé hơi quái,

tính cách cũng lạ, rất nhạy cảm. Tiểu Thấu, lúc nói chuyện cháu phải cẩn
thận một chút, đừng làm con bé khóc.”

“Con biết rồi.”

Thời tiết rất lạnh, bên ngoài đang có tuyết rơi, Thượng Quan Thấu

mặc áo choàng đi ra ngoài. Lúc đầu tuyết rơi ít, như những sợi tơ mỏng,
nhưng sau đó liền dày lên. Năm mới, trên đường rất ít người, thỉnh thoảng
còn nghe âm thanh pháo nổ, có mấy người nhà thường dân dắt tay nhau ra
chợ mua hàng, hay về nhà.

Trời đã tối hẳn, tuyết đang rơi nặng, kết thành một lưới to màu trắng

trên bầu trời, đối lập với màn đêm đen tối, chập chờn rơi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.