NHÀ BÁC HỌC MÙ - Trang 160

không chút ánh đèn. Bảo Đình tự hỏi không biết bọn chúng đã tới chưa?
Hay là chúng đã chôn giấu hai nạn nhân xong và đã tẩu thoát ra khỏi đây
rồi.

Rồi chàng ra lệnh cho nhân viên bao vây chặt chẽ chung quanh. Một

mình chàng, tay súng, tay đèn tiến vào trong và đi xuống tầng hầm một
cách rất thận trọng, chỉ bật đèn lên trong nháy mắt rồi tắt đi ngay và sau
mỗi lần như vậy chàng tiến thêm vài ba bước rồi đứng lại nghe ngóng.

Đi hết bậc thang là tới sàn hầm, Bảo Đình ngừng lại một phút trong

bóng tối và nép mình vào sát tường để nghe ngóng rất kỹ, chàng vẫn không
thấy động tĩnh gì, xung quanh vẫn hoàn toàn yên lặng, tối đen.

- Ai trong đó? Giơ tay lên! Ba chục nhân viên võ trang đã chiếm giữ

cửa hầm và vây chặt ngôi đình này. Không tài nào trốn thoát được đâu. Quy
hàng mau!

Không có tiếng trả lời sau khi câu nói của Bảo Đình vang dội trong

tầng hầm. Chàng bật đèn rọi vào đường hầm, không một bóng người. Cảnh
âm u sầu não hiện ra với các lỗ huyệt hình tổ ong.

Bảo Đình bực dọc suy nghĩ: Bọn chúng vừa thoát ra khỏi trại chừng

năm mươi phút trước bọn mình. Chúng phải dành ít nhất là một giờ để
khiêng xác tới đây, phá cửa hai căn mồ cũ, lấy quan tài ra, mở nắp, đổ hài
cốt hai người dòng họ Lộc Di vào bao bố..., rồi đến việc chôn sống hai nạn
nhân và hoàn tất việc bịt gắn hai cửa huyệt với hai tấm bia đá... và sau hết
còn phải tiêu hủy mọi vết tích từ trong hầm ra tới cửa... Tất cả việc ấy đòi
hỏi ít nhất là hai tiếng đồng hồ.

Như vậy, tức là bọn chúng chưa tới đây. Bảo Đình liền chạy ra khỏi

hầm, hạ lệnh cho nhân viên An ninh phân tán mai phục cách xa khoảng
mười chín hai mươi thước, núp sau các ngôi mộ chung quanh đình và giải
thích cho họ biết rằng có lẽ bọn chúng sắp tới, phải gắng bắt sống cả bọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.