NHÀ ĐEN - Trang 174

- Thôi, đi ăn lẩu sukiyaki

[30]

nhé.

Vào quán sukiyaki, mẹ anh vừa nói tên đã được dẫn ngay vào chỗ ngồi.

Wakatsuki nhận ra bà đã đặt trước rồi.

Lâu lắm con trai mới về nên chắc bà mong anh lắm, nhưng lại ngượng

không dám thừa nhận nên mới giả vờ như quên khuấy mất.

Vừa cạn cốc bia xong, bà đã giục Wakatsuki ăn thịt.
- Mẹ, con có phải trẻ con nữa đâu. Ngần này tuổi rồi cũng phải để ý cân

nặng chứ.

- Giờ con bao nhiêu cân?
- Bảy mươi tư ạ.
- Hử! - Bà Nobuko nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ - Nhưng trông con

gầy hơn đấy.

- Thế ạ?
- Má hóp lại kia kìa.
- Có sao đâu, bụng con đang phình ra đây này.
Tuy nói vậy nhưng mẹ Wakatsuki vẫn gắp đầy thịt và hành vào bát cho

anh.

- Công việc hậu mãi vất vả lắm nhỉ?
- Cũng không hẳn ạ.
- Cơ mà gần đây nhiều chuyện lắm đúng không? Chi nhánh mẹ dạo trước

cũng có đấy. Vụ đấy là… à đấy, giết người lấy tiền bảo hiểm…

- Giết người ạ? Wakatsuki há hốc mồm.
- Không phải… là lừa đảo. Hai vợ chồng cãi nhau xong, ông chồng để lại

di chúc rồi biến mất tăm, bà vợ thấy vậy bèn yêu cầu tiền bảo hiểm. Nhưng
vợ chồng họ đã lên kế hoạch ngay từ đầu rồi, ông chồng dùng tên giả làm
việc cho một tiệm pachinko ở Tohoku.

- À... Chuyện này cũng thường xảy ra mà. Đàng nào cũng phải mất bảy

năm mới có thể tuyên bố mất tích nên trong lúc ấy, tiền bảo hiểm sẽ không
được thanh toán đâu.

- Hay xảy ra lắm hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.