NHÀ ĐEN - Trang 176

- A lô?
- Anh... Wakatsuki...
Giọng của Megumi.
- A lô? Em sao vậy?
Giọng Megumi vừa nhỏ vừa nghẹn ngào, Wakatsuki không tài nào nghe

rõ được.

- Anh không nghe thấy gì. Em bình tĩnh kể anh nghe xem nào. Có

chuyện gì vậy?

- Anh ơi... Con Petro ấy... Lũ con của nó...
Megumi òa khóc. Wakatsuki sốt ruột chờ Megumi bình tâm trở lại. Petro

à? Anh nhớ Petrosyan là tên con mèo cái Megumi đang nuôi, chính là con
mèo mới sinh con mà cô đã viết thư kể.

- Em này, em không kể rõ ràng thì anh không hiểu đâu. Petrosyan là con

mèo của em đúng không? Con mèo bị làm sao?

Tiếng nức nở càng lớn.
- Sao có thể... làm chuyện... kinh khủng… như vậy được...
Tim anh bắt đầu đập thình thịch như thể dự cảm trước được cú sốc. Anh

bắt đầu tưởng tượng chuyện đã xảy ra. Đúng lúc này, một giọng nói khác
vang lên ở đầu đây bên kia.

- Wakatsuki phải không? Để bác nói cho… A lô, cậu Wakatsuki? Bác là

Ishikura đây.

Người đang nói là Ishikura Haruko, bà chủ nhà trọ nơi Megumi ở suốt từ

thời đại học và quen cả Wakatsuki. Bà trên năm mươi tuổi, rất dịu dàng và
còn thích mèo hơn cả Megumi. Lý do Megumi nhất định không đi khỏi chỗ
đó cũng là bởi cô được phép nuôi mèo.

- Vâng, chào bác, lâu rồi cháu không hỏi thăm bác. Có chuyện gì vậy ạ?
- Bác bảo này… không biết nói sao bây giờ nhưng kinh khủng lắm... Con

mèo của Megumi ấy, nó bị... cắt cổ rồi.

Anh nghe tiếng Megumi khóc dữ dội đằng sau, cả bà Ishikura cũng khóc.
- Mà không chỉ mèo mẹ, cả mấy đứa con của nó, tất cả đều... Không biết

ai đã làm chuyện đó, chúng tôi gọi điện báo cho cảnh sát rồi nhưng họ coi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.