NHÀ ĐEN - Trang 262

lỏng màu đen trào ra từ phần gáy nứt toác theo cầu thang chảy xuống tận
tầng 4.

Chắc là bác bảo vệ đã bị Komoda Sachiko tấn công từ bên dưới và toan

chạy lên trên, nhưng không thoát nổi…

Wakatsuki buông bình chữa cháy rồi ngồi thụp xuống bên bác bảo vệ.
Anh thử sờ cổ tay. Không có mạch đập. Bác đã chết hẳn nhưng thân

nhiệt còn ấm, chắc chắn vừa bị giết cách đây không lâu.

Có lẽ ả vẫn đang ở đâu đây.
Hơi thở của Wakatsuki bỗng trở nên gấp gáp lạ thường, tim bắt đầu đập

thình thịch. Bình tĩnh nào! Hoảng loạn lúc này là chết. Trước mắt phải bình
tĩnh…

Wakatsuki khẽ quay gót, dợm bước lên cầu thang nhưng mất tinh thần

nên trượt chân suýt ngã, may mà vẫn đứng vững.

Tiếng giày nện xuống mặt cầu thang vang vọng.
Wakatsuki chạy từng bước nhỏ. Không sao đâu. Không được hấp tấp.

Trước mắt phải quay về tầng 8 đã. Để chuông báo cháy kêu lên, mở cửa
cầu thang thoát hiểm rồi đứng ở đó đợi người đến cứu là được. Dù bị
Komoda Sachiko tấn công từ phía nào đi nữa vẫn có đường thoát. Chính
lúc này mới phải bình tĩnh. Cẩn trọng. Bình tĩnh, không vội vã…

Đột nhiên có tiếng thang máy chạy. Anh hoảng loạn đến mức tim như

muốn vỡ ra. Ngay khoảng không bên cạnh chỉ cách cầu thang bộ một bức
tường, buồng thang bằng kim loại đang từ từ đi lên.

Wakatsuki cật lực tăng tốc nhưng nỗi sợ hãi khiến lượng adrenalin tăng

vọt, kết quả là chân anh trở nên tê cứng, hơi thở thu ngắn và gấp gấp, đầu
gối tưởng chừng sắp vỡ thành từng mảnh.

Cái thang máy mà thường ngày anh vẫn nghĩ chạy chậm như rùa, lúc này

đang vượt qua anh một cách dễ dàng và dừng lại ở tầng 8 trước khi anh kịp
lên đến tầng 7.

Cả tiếng mở cửa thang mà ban ngày anh hầu như không nghe thấy, nay

cũng vang lên rõ to.

Và rồi, sự tĩnh mịch lại ghé thăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.