NHÀ ĐEN - Trang 88

- Người thứ tư ạ.
Shindo Miyuki chỉ vị khách ngồi ngoài cùng, cố gắng để không bị phía

đó nhìn thấy.

Wakatsuki đứng dậy, cầm theo một tấm danh thiếp. Nhìn từ xa, ả ta

không khác gì những phụ nữ trung niên bình thường đâu đâu cũng thấy,
nhưng anh nhận ra ngay đó chính là Komoda Sachiko. Anh nở nụ cười kiểu
dịch vụ và tiến dần từng bước đến quầy.

Một thứ mùi rất mạnh đột ngột tập kích khoang mũi Wakatsuki, nụ cười

của anh phút chốc trở nên cứng ngắc. Là mùi nước hoa, lẫn với mùi tanh
tưởi mà nồng nặc như xạ hương nguyên chất. Lẽ nào mùi phấn trang điểm
trong phòng nãy giờ chính là mùi này?

Theo cảm nhận của Wakatsuki, nước hoa vừa phải thì thơm thật nhưng

quá nhiều sẽ thành mùi hôi hám đơn thuần. Người phụ nữ trung niên ngồi
ngoài quầy phát tán thứ mùi kinh khủng đến mức tưởng chừng đã xức
nguyên cả lọ nước hoa lên người.

Cuối cùng, Wakatsuki cũng hiểu ra một phần nguồn gốc của thứ mùi

trong ngôi nhà đen đó.

- Xin lỗi đã bắt bà phải chờ. Tôi là Wakatsuki, phụ trách hậu mãi.
Vừa trao danh thiếp, anh vừa tranh thủ quan sát khuôn mặt đối phương.
Wakatsuki không có nghiệp vụ kinh doanh nhưng do tính chất đặc thù

của bảo hiểm nhân thọ, anh cũng đã gặp khá nhiều phụ nữ trung niên bán
bảo hiểm. Kết quả là anh luôn tự tin rằng, chỉ cần nhìn qua một người cũng
đủ để phán đoán người đó có thể mang về các hợp đồng bảo hiểm hay
không.

Chẳng rõ từ bao giờ, hễ bắt gặp phụ nữ trung niên trên phố là anh lại vô

thức đánh giá họ với con mắt của một nhà tìm kiếm tài năng bóng chày
chuyên nghiệp đang nhìn học sinh cấp ba chơi bóng. Ở mỗi chi nhánh đều
có một nhân viên ngoại vụ ưu tú nổi danh với mức lương bổng vượt xa cả
giám đốc, những phụ nữ ấy đều toát lên vẻ rạng rỡ cùng một tinh thần
mạnh mẽ.

Với quan điểm đó, người ngồi trước mặt anh chắc chắn không đủ tư

cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.