NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 121

“Ờ thì, ta đoán là năm trăm bảy mươi sáu ngàn triệu năm trước,”

Zaphod nói. “Ê, ờ, đưa gậy nói đây, cơ trưởng Đĩa Ẩn.”

Cặp mày tay bồi bàn chạy khắp trán y vẻ bối rối.

“Ngài nói sao ạ?” y hỏi.
“Đưa điện thoại đây, bồi bàn,” Zaphod nói và giật lấy cái điện thoại.

“Trời đất, các anh nhà quê đến nỗi không hiểu sao mông các anh không rơi
mất nhỉ.”

“Quả vậy, thưa ngài.”

“A lô, Marvin, mày đấy à?” Zaphod nói vào điện thoại. “Khỏe không,

nhóc?”

Im lặng một lúc lâu trước khi một giọng trầm yếu ớt vang lên ở đầu

dây bên kia.

“Tôi nghĩ ông cần biết là tôi đang thấy buồn nản vô cùng,” nó nói.

Zaphod cúp tay che ống nói.
“Đúng là Marvin thật,” gã nói.
“Này Marvin,” gã lại nói vào điện thoại, “bọn tao đang vui lắm. Đồ

ăn, thức uống, một chút hành xác và Vũ Trụ sắp sửa nổ bùm. Mày đang ở
đâu?”

Lại im lặng.
“Ông không phải giả vờ quan tâm đến tôi đâu,” cuối cùng Marvin

cũng lên tiếng. “Tôi biết rõ tôi chỉ là một tên người máy làm việc vặt thôi.”

“Rồi, rồi,” Zaphod nói, “nhưng mày đang ở đâu?”

” ‘Đảo chiều động cơ phản lực chính đi, Marvin,’ người ta chỉ nói với

tôi như thế thôi, ‘mở khoang điều áp số ba đi, Marvin. Marvin, mày nhặt
mẩu giấy kia lên được không?’ Tôi nhặt mẩu giấy kia lên được không! Tôi
đây, não to bằng cả một hành tinh, mà họ lại bảo tôi…”

“Ừ, ừ,” Zaphod nói chẳng có vẻ gì là thông cảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.