Trong cảnh hỗn loạn tiếp theo ngay sau đó, hành động duy nhất cần
theo dõi là Ford Prefect lao qua khoang đến chỗ cái hộp nhỏ màu đen mà
Arthur chỉ và liên tục đấm lên cái nút nhỏ màu đen độc nhất gắn trên đó.
Một tấm ván vuông mỗi chiều chừng mét tám trượt mở ra cạnh đó,
cho thấy một ngăn kín, nhìn giống một buồng tắm nhiều vòi sen giờ được
tái chế làm cửa hàng đồng nát của thợ điện. Những sợi dây điện đang gắn
dở lòng thòng rủ xuống từ trên trần, các mẩu máy móc vứt lộn xộn khắp
sàn, và tấm bảng điều khiển nằm rũ ra bên ngoài ô tường nơi lẽ ra nó phải
được vít chắc.
Một kế toán viên cấp dưới của Miền Thảm Họa, khi đến thăm xưởng
đóng phi thuyền này, đã yêu cầu viên đốc công giải thích vì lý do quái quỷ
gì mà họ lại lắp một bộ dịch chuyển tức thời cực kỳ đắt tiền vào chiếc phi
thuyền chỉ có một hành trình quan trọng duy nhất phải đi, mà lại là hành
trình không người lái. Viên đốc công giải thích rằng bộ dịch chuyển tức
thời được giảm giá mười phần trăm và kế toán viên giải thích rằng lý do đó
thật không đáng; viên đốc công giải thích rằng đây là bộ dịch chuyển tức
thời mạnh nhất và tinh vi nhất mà tiền có thể mua được và kế toán viên giải
thích rằng tiền không muốn mua nó; viên đốc công giải thích rằng người ta
sẽ vẫn cần ra vào phi thuyền và kế toán viên giải thích rằng trên phi thuyền
đã có một cái cửa cực kỳ dùng được; viên đốc công giải thích rằng kế toán
viên có thể đi mà đập đầu vào tường và kế toán viên giải thích rằng cái
đang lao đến viên đốc công từ bên trái là một cú đấm vỡ mồm. Sau khi giải
thích xong xuôi, việc lắp đặt bộ dịch chuyển tức thời bị ngưng lại, rồi sau
đó được ghi vào hóa đơn là “Gi.thích lặt vặt” với giá tiền cao gấp năm lần
mà không bị ai để ý.
“Thiên địa quỷ thần ơi,” Zaphod lẩm bẩm khi gã và Ford cố lần mò
giữa đám dây nhợ rối tinh.
Một lát sau Ford bảo gã lùi lại. Anh ta ném một đồng xu vào bộ dịch
chuyển và lắc một cái công tắc trên tấm bảng điều khiển nằm rũ bên ngoài.
Với một tiếng lốp đốp và một chớp sáng, đồng xu biến mất.