NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 173

“Và họ đã tìm cách chắc chắn gửi các vị đi trước hả?” Arthur hỏi.
“À phải,” cơ trưởng nói, “tất cả mọi người đều nói, mà tôi thấy như

vậy là rất tử tế, rằng muốn tinh thần phấn chấn thì điều quan trọng là họ
biết mình sẽ đến một hành tinh nơi đầu tóc họ sẽ được sửa sang đẹp đẽ và
điện thoại đều được vệ sinh sạch sẽ.”

“À ừ,“Ford đồng tình, “tôi có thể hiểu điều đó hẳn là rất quan trọng.

Còn hai phi thuyền kia, ờ… họ đã đi theo sau các vị chứ?”

Cơ trưởng không nói gì hồi lâu. Ông ta cựa quậy trong bồn tắm và

ngoái nhìn qua chiều rộng khổng lồ của phi thuyền về phía trung tâm Ngân
Hà sáng rực. Ông ta nheo mắt nhìn vào khoảng cách xa xôi không tưởng
đó.

“À, ờ, cũng lạ là anh lại hỏi thế,” ông ta nói và tự cho phép mình nhíu

mày với Ford Prefect một cái, “vì thật kỳ cục, chúng tôi chưa hề nghe tin
tức gì của họ kể từ khi ra đi năm năm trước… Nhưng chắc họ phải ở đâu đó
sau chúng tôi.”

Ông ta lại nhìn vào khoảng không.
Ford nhìn theo ông ta và nhíu mày vẻ trầm tư.
“Tất nhiên, đó là trừ phi họ đã bị con dê ăn mất…” anh ta khẽ nói.

“À phải…” cơ trưởng đáp lại với một thoáng ngần ngừ trong giọng

nói, “con dê…” Ông ta đưa mắt nhìn hình thù chắc đặc của những thiết bị
và máy tính nằm dọc đài chỉ huy. Chúng chớp mắt nhìn lại vẻ ngây thơ vô
tội. Ông ta nhìn ra không gian đầy sao, nhưng chúng chẳng nói gì. Ông ta
nhìn cơ phó thứ nhất và cơ phó thứ hai, nhưng họ như đang bận bịu với suy
tư của riêng mình. Ông ta liếc nhìn Ford Prefect, anh ta liền nhướn mày lên
với ông ta.

“Cũng lạ thật, anh biết không,” cuối cùng cơ trưởng nói, “nhưng giờ

khi tôi kể chuyện này cho người khác nghe thì… ý tôi là, cậu có thấy nó kỳ
cục không, Số Một?”

“Ờờờờờờờ…” Số Một nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.