NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 54

“Nghĩ xem,” Marvin giục, “họ để tôi, một người máy việc vặt tầm

thường, chặn đường ông, một cỗ máy chiến đấu khổng lồ hạng nặng, trong
lúc họ chạy đi cứu cái thân mình. Ông nghĩ họ sẽ trang bị cho tôi cái gì?”

“Ùm, ờ,” cái xe tăng luống cuống lầm bầm, “tao dự là một thứ gây sát

thương kinh khủng.”

“Dự là!” Marvin kêu lên. “Ờ, cứ dự là thế đi. Tôi sẽ cho ông biết họ đã

trang bị cho tôi cái gì để tự vệ nhé?”

“Được rồi, nói đi,” cái xe tăng nói, chuẩn bị tình thần sẵn sàng.
“Chẳng có gì cả,” Marvin nói.

Im lặng một cách đáng sợ.
Chẳng có gì cả ư” cái xe tăng gầm lên.
“Chẳng gì hết,” Marvin ủ rũ than vãn, “đến cả một cái xúc xích điện

cũng không.”

Cái xe tăng thở phì phò tức tối.
“Thật là hay hớm làm sao!” nó gầm rú. “Chẳng có gì sất à? Họ chẳng

nghĩ gì sất, phải không?”

“Trong khi đó,” Marvin hạ giọng thì thào, “tôi đây lại còn bị đau nhức

ở tất cả các đi-ôt bên sườn trái nữa chứ.”

“Tức đến hộc máu ra ấy nhỉ?”
“Phải,” Marvin nhiệt tình đồng ý.
“Đến tao cũng tức thay!” cái xe tăng quát. “Tao phải đập bức tường

này cho hả!”

Mũi đẩy electron lại phóng ra một tia sáng chói lòa nữa và đập tan bức

tường cạnh cái xe tăng.

“Thế ông nghĩ tôi thì cảm thấy thế nào?” Marvin cay đắng nói.
“Chúng chạy đi và bỏ mày lại hả?” cái xe tăng lớn tiếng.

“Phải,” Marvin đáp.
“Tao nghĩ tao sẽ bắn sập trần của chúng nữa!” cái xe tăng gầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.