NHÀ HÀNG Ở TẬN CÙNG VŨ TRỤ - Trang 98

Ford nhún vai.
Zaphod cười khúc khích vào ly rượu. Rượu tràn qua thành ly và ăn

thủng cả mặt quầy cẩm thạch.

Một tên di gan trời da đủ màu sắc tiến đến gần họ rồi chĩa cây vĩ cầm

điện vào họ mà chơi cho đến khi Zaphod cho hắn thật nhiều tiền và hắn
đồng ý đi chỗ khác.

Tên di gan đến gần Arthur và Trillian đang ngồi ở một khu khác của

quầy rượu.

“Anh không biết chỗ này là cái gì,” Arthur nói, “nhưng anh nghĩ nó

làm anh sởn cả gai ốc.”

“Uống một ly nữa đi,” Trillian nói. “Thư giãn xem nào.”
“Làm cái nào đây?” Arthur hỏi. “Hai cái đó loại trừ lẫn nhau.”
“Arthur tội nghiệp, anh quả là không quen được với cuộc sống kiểu

này phải không?”

“Em gọi đây là cuộc sống à?”
“Anh bắt đầu nói như Marvin rồi đấy.”
“Marvin là kẻ suy nghĩ tỉnh táo nhất mà anh từng biết. Em nghĩ chúng

ta làm cách nào mới đuổi được tên chơi vĩ cầm này đi nhỉ?”

Tay bồi bàn tiến lại.
“Bàn của quý vị đã sẵn sàng,” y nói.
Nhìn từ bên ngoài, mà nó vốn chẳng bao giờ được nhìn từ bên ngoài,

thì Nhà Hàng trông giống một con sao biển lấp lánh khổng lồ mắc cạn trên
một hòn đá bị bỏ quên. Mỗi một cánh sao biển lần lượt là quầy rượu, nhà
bếp, máy phát trường lực để bảo vệ toàn bộ tòa nhà cùng mẩu hành tinh đổ
nát trên đó nó tọa lạc, và các Tuabin Thời Gian luôn chầm chậm đưa đẩy tất
thảy công trình này tới lui ngang qua khoảnh khắc quan trọng kia.

Ở trung tâm lừng lững một mái vòm vàng khổng lồ, gần như một quả

cầu tròn xoe, và Zaphod, Ford, Arthur và Trillian đang tiến vào chính nơi
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.