NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 17

thì thào bảo nhau. Vừa khi vị thầy trẻ rời khỏi phòng, bạn bè liền co kéo và
đẩy Đan Thanh khắp mọi phía.

-Mày ngủ đã phỉ sức chưa? Một đứa nhăn mặt hỏi.

-Thật là một học trò xuất sắc! Nó sẽ là một ngôi sao sáng của nhà thờ

ngủ gật ngay bài học đầu tiên.

Ta đem thằng bé con này vào giường đi, một đứa khác đề nghị. Rồi

chúng nắm tay chân cậu lôi đi giữa những tràng cười lớn. Giật mình thức
dậy Đan Thanh tả xung hữu đột cố thoát và nhận những cú đấm bất ngờ.
Cuối cùng chúng thả cậu xuống đất trong khi một đứa trong bọn oắt con
còn giữ một bàn chân cậu. Cậu hung dữ cố thoát, nhảy bổ vào đứa bắt được
đầu tiên, và cho nó một trận. Đó là một thằng nhóc khá mạnh, mọi người tò
mò nhìn hai kẻ đánh nhau. Cậu đã cho đối thủ lực lưỡng nhiều cú đấm, nên
có ngay những người bạn trước khi biết tên. Nhưng bỗng chốc, chúng chạy
biến mất và vừa khuất dạng thì cha Lương, giám thị phòng học, đi vào
đứng trước mặt cậu học trò mới lúc ấy chỉ còn một mình. Ngạc nhiên, ông
nhìn cậu bé đang lúng túng ngước nhìn ông với một bộ mặt đỏ tía còn in
dấu những cú đấm.

Con làm sao thế? Ông hỏi. Con là Đan Thanh phải không? Có phải

chúng nó đã làm gì con rồi không, tụi ranh mươn ấy?

Ồ không, cậu bé nói, con bị thua.

Con bị thua ai?

Con không biết. Con chưa biết một người nào cả. Có một người đã

đánh lộn với con.

A! Có phải chính nó đã gây sự không?

Con không biết. Không, con nghĩ có lẽ là chính con đã khởi sự. Chúng

chế nhạo con, nên con nổi cáu.

Ồ, con nhập đề khá đấy, con ơi! Như vậy, con hãy nhớ kỹ điều này.

Lần sau nếu con còn khởi sự đánh lộn trong lớp nữa, con sẽ bị phạt. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.