NHÀ TIỂU HỌA - Trang 129

Hành động chia sẻ của Cornelia phá vỡ hàng rào ngăn cách giữa

hai người, và Nella cảm thấy lòng dậy lên một cảm giác ấm áp. Ngay
cả cải bắp cải dường như cũng sáng bừng hệt một quả cầu xanh trong
ánh lửa nhảy múa tươi vui của bếp lò.

Hít một hơi thật sâu luồng không khí lạnh căm, Nella ho sặc sụa

vì mùi nước thải dưới cống bốc lên. Vào mùa hè con kênh này chắc
kinh tởm lắm đây, nàng nghĩ khi đi ngược lên Golden Bend. Nhưng
ngay lúc này, đi bộ một mình thật tuyệt. Phụ nữ không có người đi
kèm, như chồng nàng đã nói vào hôm hai người đi thuyền đến dự tiệc
của Hội thợ bạc, không phải là chuyện hiếm hoi đến mức Nella bị nhìn
ngó săm soi. Sau khi hỏi đường, Nella đi xuyên qua phố Vijelstraat,
băng qua đường Reguliersdwarsstraat và đến Kalverstraat, nàng nhanh
chóng tìm thấy biển hiệu Mặt trời với câu châm ngôn bên dưới: “Con
người xem mọi thứ không khác gì đồ chơi.” Nàng gõ vào cánh cửa
nặng trịch. Con đường không đông người vì ai cũng muốn ở trong nhà
cho ấm khi không có việc gì cần ra ngoài. Nella thở ra khói khi nàng
gõ cửa lần nữa.

“Có ai ở nhà không?” Nàng gọi. Làm ơn trả lời đi, nàng nghĩ.

“Có ai ở nhà không? Tôi là Nella Oortman. Petronella Brandt. Tôi cần
nói chuyện với ông. Ông đã gửi đến những thứ tôi không yêu cầu. Tôi
thích chúng, nhưng tôi không hiểu tại sao ông làm thế.”

Nella áp tai vào lớp gỗ dày, cố căng tai nghe tiếng bước chân.

Nàng đứng lùi lại, ngước nhìn lên những ô kính cửa sổ. Bên trong
không thắp nến và vắng lặng như tờ. Tuy nhiên, nàng dám chắc nơi
này có người ở.

Khi khuôn mặt ở cửa sổ xuất hiện, Nella lóng ngóng đứng lùi ra

đến chính giữa đường Kalverstraat, sửng sốt đến mức muốn ngộp thở.
Lớp kính đúng là dày và mờ thật, nhưng mái tóc thì không thể lẫn vào
đâu được. Đó chính là người phụ nữ đã quan sát nàng ở nhà thờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.