NHÀ TIỂU HỌA - Trang 131

Mặt Rỗ phủi những vụn len khỏi quần. “Chứ còn gì nữa. Và ai

mà biết được cô ta cất giấu thứ gì trên đó.”

“Tất cả mà lại không có gì.” Nella đáp.
“Đó là cách phụ nữ các có gọi nó.”
Làm gì có chuyện phụ nữ sống một mình ngay tại trung tâm

Amsterdam dưới sự dòm ngó soi mới của cánh thị trưởng, các phường
hội và những kẻ theo đạo Thanh giáo hà khắc đạo đức giả như Mặt
Rỗ. Bên dưới mái tóc vàng hoe kia chứa đựng điều gì? Tại sao chị ta
gửi đi những món đồ không được yêu cầu đẹp đẽ đến thế?

Mình chỉ muốn biết thôi, Nella nghĩ, nhắm mắt, nhớ lại cảm giác

khó tả từ ánh nhìn chằm chằm của người phụ nữ trong nhà thờ và cả
trước đó nữa, ngay trên đường Kalverstraat này. Điều này quá tuyệt
đến mức khó tin một phụ nữ! Nella thấy ngượng chín cả người vì
những gì mình đã viết trong lá thư thứ hai: “Chào ông... tôi sẽ lập tức
chấm dứt việc giao dịch giữa chúng ta.” Nhưng chuyện đó không có
vẻ gì là quan trọng. Có vẻ như chị ta thích làm những chuyện khác
người.

“Phụ nữ mà sống một mình thì chỉ có mỗi một lý do thôi...” Mặt

Rỗ tiếp tục. “Làm điếm. Và thằng nhóc đến để nhận các gói hàng lại là
một tên nước ngoài nữa chứ. Lối sống ấy chỉ dành cho khu vực
Eastern Islands. Những người lương thiện chỉ muốn làm việc và sống
lành mạnh thì không...”

“Chị ta sống ở đây bao lâu rồi?”
“Ba hay bốn tháng gì đó. Tại sao cô ta lại quan trọng đối với cô

đến thế?”

“Đâu có!” Nella nói, thấy ngượng vì lời nói dối trơn tru. Cảm

giác đó giống như sự bội phản. Nàng tự chế giễu mình khi tự nhiên lại
muốn bênh vực cho người đàn bà nọ. “Chị ta chẳng quan trọng gì với
tôi cả.”

Nella thoáng thấy có gì đó chuyển động ở bên trong một ô cửa sổ

cao hơn, nhưng rồi nàng bị phân tâm khi một người phụ nữ khác xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.