NHÀ TIỂU HỌA - Trang 139

một chút không?” Cô ta nhắm mắt. “Ôi, những cối đường hoàn hảo!
Frans thật... tuyệt vời. Quy trình tinh luyện diễn ra rất êm xuôi.”

“Đó là tài sản thừa kế duy nhất của chị. Tôi nói thế có đúng

không?”

Agnes chớp mắt. “Vâng, quả là vậy đấy, phu nhân Brandt ạ.” Cô

ta lẩm bẩm. “Người ta luôn đạt được nhiều hơn nữa.”

Nella vốn không ưa thói tự tin quá trớn. Thất vọng bởi sự im lặng

đông đặc lại giữa họ, Agnes ngồi thẳng người lên. “Dù có thể trong
tương lai sẽ có nhiều đường hơn nữa, điều quan trọng là chồng cô đối
xử với chúng tôi sao cho công bằng.” Cô ta nói. “Thời tiết không phải
lúc nào cũng thuận lợi ở Surinam, và những người ngoại quốc liên tục
tấn công đất của cha tôi. Vụ mùa này có thể là vận may duy nhất của
chúng tôi suốt nhiều năm qua.”

“Vâng. Chúng tôi rất vinh dự được vợ chồng chị chọn.”
Agnes nhẹ giọng thấy rõ. “Cô đã từng đến văn phòng chồng mình

chưa?” Cô ta hỏi.

“Chưa bao giờ.”
“Tôi thường xuyên đến Stadhuis. Frans vui khi tôi đến thăm.

Người tôi như run lên khi tận mắt chứng kiến những việc anh ấy làm
để chỉnh đốn nền Cộng hòa này. Anh ấy là người đặc biệt. À mà
này...” Agnes tiếp tục. “Có phải bữa tối nào Marin cũng bắt cô ăn món
cá trích khủng khiếp ấy không?”

“Chúng tôi...”
“Những bữa tối với một con cá trích và những chiếc váy đen chán

ngát!” Agnes đặt một tay lên ngực mình, nhắm mắt lại. “Nhưng ở đây,
Chúa nhìn thấy những việc làm đúng đắn nhất của chúng ta.”

“Tôi...”
“Cô có nghĩ Marin trông không được khỏe không?” Agnes mở

bừng mắt, lấy lại nét mặt lo âu lúc trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.