NHÀ TIỂU HỌA - Trang 141

Mua bán

Dù Nella đói ngấu và tài nấu nướng miễn chê của Cornelia, bữa

ăn vẫn không thể chịu đựng nổi. Bơi trong mớ xống áo lùng nhùng,
Agnes uống ba ly rượu Rhine và nói về những bài thuyết giáo xuất sắc
cùng lòng mộ đạo của mục sư Pellicorne, về tầm quan trọng của việc
luôn luôn tỏ lòng biết ơn. Thế còn những tên trộm đê tiện với đôi tay
xấu xa mà cô ta thấy được thả ra khỏi Rasphuis thì sao nhỉ?

“Rasphuis là gì?” Nella hỏi.
“Nhà tù dành cho đàn ông.” Agnes đáp. “Spinhuis là nơi nhốt

phạm nhân nữ, còn Rasphuis nhốt phạm nhân nam. Đó là nơi sống của
những người điên.” Cô ta tiếp tục, nghểnh cổ về phía trước, ánh mắt
vờ ngây dại như người mắc bệnh tâm thần. Đó là một cảnh tượng gây
sốc và trong khi Agnes cứ tiếp tục diễn thì Frans nhìn chằm chằm
xuống khăn trải bàn. “Bị gia đình bỏ rơi, phải nộp một khoản tiền cho
nhà tù để được bảo vệ.” Cô ta chĩa một ngón tay đeo nhẫn về phía
Nella. “Nhưng những gã đàn ông điên thật sự thì bị đưa vào buồng tra
tấn ở dưới tầng hầm của Stadhuis, gần những kho vàng của thành
phố.”

Marin hầu như không nói gì, lia mắt về phía anh trai, uống ba ly

cùng với Agnes và thêm một ly nữa lúc Cornelia dọn đi món chính
đầu tiên.

Johannes vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, nhưng mắt ông đờ dẫn, râu

bạc lún phún chưa kịp cạo trên khuôn mặt rám nắng. Ông chăm chú
vào đĩa ăn của mình với sự tập trung hơn mức bình thường, cắm phập
nĩa vào những khúc thịt bồ câu rưới sốt gừng. Khi Agnes trở nện lố
bịch hơn, Meermans cố tìm cách gây ấn tượng bằng việc lái câu
chuyện sang chủ đề mậu dịch và buôn bán. Anh ta thao thao về nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.