NHÀ TIỂU HỌA - Trang 143

đường chờ được nếm. Agnes vẫn không rời mắt khỏi Marin khi những
khớp tay cô ta trắng bệch đi trên cán thìa, miệng gần như không mở ra
khi nuốt vội chỗ đường.

“Ngon tuyệt!” Marin nói, mỉm cười chiếu lệ.
“Thêm miếng nữa nhé?” Agnes nói.
“Cornelia, cô thấy thế nào?” Johannes hỏi. Marin ném sang cô

hầu gái ánh nhìn nhắc nhở.

“Rất ngon, thưa ông chủ. Ngon lắm ạ!” Nella chưa bao giờ nghe

giọng Cornelia rụt rè đến thế.

“Otto, cậu thấy sao?” Johannes hỏi.
“Tạ ơn Chúa, nhưng ông sắp sửa làm giàu cho chúng tôi rồi,

Brandt!” Agnes chen ngang.

Johannes mỉm cười, nhận thêm mẩu đường nữa từ cối đường

sáng loáng. Nella nhìn Otto chùi miệng một cách tinh tế, mỗi cử động
đều được kiểm soát.

“Khi nào anh đi Venice?” Meermans hỏi. “Nào là palazzo

*

gondola

*

... nơi đó cũng thoải mái và dễ chịu như ở nhà ấy nhỉ.”

Marin đặt thìa xuống sau khi thử thêm lần nữa. “Venice ư?” Cô ta

hỏi.

“Gondola là gì, anh yêu?” Agnes hỏi chồng, giọng ngờ nghệch,

mắt long lanh vì chỗ rượu Rhine uống vào và lóe lên niềm khao khát
được yêu thương.

“C’est un bateau

*

Anh ta đáp.

“Ồ!” Agnes nói.
“Tôi sẽ đi chừng một tháng thôi.” Johannes nói. “Anh muốn đi

cùng tôi không, Frans? À...” Ông nói thêm, giơ một ngón tay. “Tôi
quên là anh không chịu được nước.”

Meermans khịt mũi. “Rất hiếm người chịu được sóng dồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.