NHÀ TIỂU HỌA - Trang 198

nhi”, Nella đỏ bừng mặt lên vì xấu hổ. Để xua khỏi đầu óc những hình
ảnh không mong đợi, nàng mường tượng những cảnh vui tươi hơn
đằng sau những cánh cửa ngoài nhà họ. Những buổi tiệc ăn mừng
chuyển vào bên trong, những ngôi nhà được trang hoàng bằng những
vòng giấy đủ sắc màu và những nhánh gỗ linh sam, bánh sữa nhỏ mới
ra lò, tiếng cười và rượu quế vàng. Hôm nay, Ngày lễ thánh Nicolas,
vị thành bảo trợ của trẻ em, diễn ra khắp thành phố, và cánh thủy thủ
ăn mừng bằng lễ hội hóa trang với sự thách thức ngấm ngầm.
Sinterklass

*

thuộc về họ, giống như thói phàm ăn và tội lỗi của họ

vậy.

Giờ đây, thật khó lòng tưởng tượng những nhà thông thái đi trong

sa mạc khô bỏng để thể hiện lòng tôn sùng đối với người sắp trở thành
Chúa Jesus. Nella muốn mở toang hết cửa lớn và cửa sổ, để đón nhận
tinh thần mặc khải. Một cửa sổ mở có thể duy trì một tâm hồn mở.

“Sắp sửa đến Giáng sinh...” Cornelia nói. “Rồi đến Lễ Hiển linh.”

Giọng cô ta ẩn chứa niềm hớn hở riêng tư.

“Lễ Hiển linh có gì mà đặc biệt vậy?”
“Ông chủ cho Toot và tôi diện đồ đẹp và ăn chung bàn với ông.

Và đương nhiên là rảnh rang cả ngày.” Cornelia nói thêm. “Nhưng tôi
vẫn phải nấu ăn. Phu nhân Marin không nuông chiều chúng tôi quá
đâu.”

“Tất nhiên là không rồi.”
“Tôi cũng sẽ làm một chiếc bánh Vua.” Cornelia nói. “Giấu một

đồng xu ở chính giữa. Ai ăn trúng nó sẽ làm vua cả ngày.”

Otto cười, nghe chua chát, khiến Nella quay đầu lại nhìn. Anh ta

không có vẻ gì giống ngày thường. Và khi nàng nhìn anh ta, anh ta
không hề nhìn lại.

“Cái này gửi cho chị.” Marin vừa xuống cầu thang nhà bếp vừa

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.