NHÀ TIỂU HỌA - Trang 197

lần tắm khuya khác. Mặc áo lông gấu bên trong, lén lút ăn những quả
óc chó tẩm đường, bao che cho người anh trai vô đạo của mình, Marin
sống trong hai thế giới. Sự luôn luôn đúng mực trước mắt công chúng
của cô ta thực ra là do sợ Chúa hay sợ chính bản thân mình? Thứ gì
đang đập trong trái tim được che chăn cẩn thận đó?

Không khí lạnh căm xuyên qua những kẻ nứt trên bức tường của

phòng ăn. Ở trong nhà mà cũng lạnh đến tê điếng người, cứ như thể
không khí lẻn vào từ hồi đêm và ở rịt lại luôn.

“Lò sưởi được nhóm lên cả rồi mà chẳng thấy ấm lên chút nào cả.

Mọi người thấy vậy không?” Nella nói.

“Vì củi dự trữ của chúng ta vơi rồi.” Otto nói.
“Chịu lạnh một chút cũng chẳng chết ai.” Marin nhấm nhẳng nói.
Tất thảy quay sang nhìn Marin. “Có chịu khổ mới tìm thấy cái tôi

đích thực.” Cô ta nói.

Nella theo Cornelia xuống nhà bếp chính ấm áp, Jack vẫn ở trong

túi. Cornelia cất lọ mứt quả mận làm phát ra một tiếng lanh canh và
bắt tay vào việc lăn ít bột nhão để làm bánh nướng. Otto đi theo, cầm
một miếng vải để đánh bóng những đôi bốt mùa xuân của Johannes
được xếp thành hàng dọc theo cửa nhà bếp.

“Otto, anh lấy trộm ít than bùn trên gác xếp được không? Phu

nhân Marin không để ý đâu.”

Anh ta lơ đãng gật đầu.
“Phu nhân ấy muốn sống thiếu thốn, nhưng chúng ta là những

người thích hưởng thụ.” Cornelia bình phẩm. “Tôi dám cược toàn bộ
số xoong chảo của tôi là đằng sau những cánh cửa đóng kín, những
chiếc bánh gừng hình đàn ông đang chạy tọt vào dạ dày của cánh phụ
nữ, mặc kệ các thị trưởng muốn nói gì thì nói.”

“Hoặc những người chồng đang nhâm nhi hình nộm của vợ

mình.” Nella nói. Câu đùa của nàng về chuyện những người vợ và
những người đàn ông có thể nằm vừa vặn trong lòng bàn tay, nặng nề,
lơ lửng giữa không gian, không chịu tan biến. Chưa từng được “nhâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.