NHÀ TIỂU HỌA - Trang 202

Tôi đồ rằng mình vẫn có quyền đặt hàng tiếp, phải không? Do
vậy, chị vui lòng làm cho tôi một bàn cờ thỏ cáo, trò chơi yêu
thích của tôi về chiến lược và cơ hội. Tôi sẽ không quay về căn
nhà tuổi thơ trong dịp lễ Giáng sinh, và cuộc sống của tôi ở đây
chẳng có gì lấy làm vui vẻ. Do vậy, hãy giúp tôi toại nguyện với
món đồ chơi đó.
Một ngày, ta sẽ gặp nhau, chị và tôi. Tôi tin chắc thế. Tôi tin chắc
chúng ta sẽ gặp nhau. Tôi có cảm giác chị như một ngôi sao sáng
đang dẫn đường cho tôi, nhưng dù trong lòng ấp ủ hy vọng tôi
vẫn e sợ rằng thứ ánh sáng ấy không mang lại điều tốt lành. Tôi
không thể yên tâm được cho đến khi biết nhiều hơn về chị, nhưng
trong thời gian đó, những lá thư chắc chắc sẽ giúp ta hiểu nhau
hơn.
Tôi có gửi kèm theo lá thư một lệnh phiếu có trị giá năm trăm
gun-đơn. Hy vọng với số tiền này, mấy cái bản lề ngoan cố nơi
cửa trước nhà chị sẽ được bôi trơn.
Cảm ơn và mong tin!”

Nella ký tên bên dưới lá thư là “Petronella Btandt.”
Nàng nhìn ra cửa sổ ngắm dải băng trắng xóa bên ngoài. Thành

phố thật diễm lệ khi được nhúng mình vào băng giá. Không khí mỏng
tang, những viên gạch đỏ hơn và những khung cửa viền trắng hệt như
những con mắt tinh khôi. Nàng vô cùng bất ngờ khi trông thấy Otto
hối hả đi dọc theo bờ kênh. Trí tò mò trỗi dậy, chẳng màng đến việc ăn
sáng hay mặc áo khoác, nàng cho thư vào túi, lẻn ra khỏi nhà và nhanh
chân đi theo anh ta.

Otto băng ngang qua quảng trường Dam

*

, đi qua tòa nhà mới to

lù lù của Stadhuis, nơi Frans Meermans giữ một chức vụ gì đó ở đấy
và có thể ngay lúc này anh ta đang làm việc. “Bán đường của vợ anh
ta đi, Johannes.”
Nella nghĩ, gửi cho chồng một thông điệp câm lặng
khi nàng nhảy qua những chỗ cát được rải trên lớp đá cuội cho dễ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.