NHÀ TIỂU HỌA - Trang 264

“Chúc các ngài một ngày tốt lành.” Nàng nói, toan đóng cửa.

Người lính chìa một chân ra ngăn nàng lại. Trước những tiếng cười
khẩy của năm người còn lại, ông ta đẩy cánh cửa, và trong một lúc
người phụ nữ trẻ và người lính hộ pháp giằng co nhau. Ông ta thắng
dễ dàng, và sáu người đàn ông ngang nhiên tiến vào nhà, những bàn
chân nặng nề nện rầm rập xuống nền đá cẩm thạch. Họ cởi mũ, nhìn
quanh quất vào những tấm thảm thêu và tranh, cầu thang được đánh
bóng sáng choang, những đế nến có móc treo vào tường và những ô
cửa sạch bong. Trông họ ít giống những người lính mà là những luật
sư xem xét kết quả khám nghiệm tử thi.

“Cô kia!” Người lính đầu tiên quát lên, nhìn xoáy vào Cornelia.

“Đi gọi ông chủ của cô ra đây mau.” Khi Cornelia không nhúc nhích,
ông ta đưa tay lên chuôi gươm. “Gọi ông ấy ra đây!” Ông ta nói. “Nếu
không chúng tôi bắt cô luôn đấy.”

“Nhốt cô ta vào Spinhuis cho biết mùi!” Một người khác cười hô

hố.

Nella tự hỏi liệu sáu người lính này đã từng thực sự tham chiến

ngày nào chưa. Trông họ quá giống những bộ quân phục của mình.
“Chạy đi, Johannes!” Nàng cố dằn xuống cơn hoảng loạn cứ trào lên.
“Chạy đi, chạy đi, chạy thật xa vào.”

“Tôi đã bảo rồi, ông ấy không có nhà.” Nàng nói. “Giờ thì xin

các ngài đi cho.”

“Cô có biết lý do chúng tôi muốn gặp ông ấy không?” Người lính

đầu tiên hỏi, tiến lại gần Nella. Năm người kia đứng dàn ra, làm thành
một vành móng ngựa bao quanh nàng và Cornelia. “Chúng tôi đến đây
thừa lệnh của Schout

*

Slabbaert và thị trưởng Stadhuis, thưa phu nhân

Brandt. Những cai ngục ở Stadhuis đang mong chờ chuyến viếng thăm
của ông ta.”

“Đóng cửa lại!” Nella nói và Cornelia cun cút nghe theo, ánh

sáng nhạt dần khi cô hầu gái đóng cánh cửa ngăn cách thế giới bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.