NHÀ TIỂU HỌA - Trang 266

“Chồng cô đang gặp rắc rối, phu nhân Brandt.” Người lính đầu

tiên nói, nện gót quanh tiền sảnh lộng lẫy của Johannes. “Và không
thứ gì ở đây có thể cứu được ông ấy.”

Một cơn giận dữ thiếu kiểm soát ập đến và nàng nổi điên lên.

“Sao ngài dám?” Nàng hét lên, sấn sổ tiến về phía họ, và vành móng
ngựa vỡ ra. “Các ngài là những kẻ bất tài, khoác trên người thứ vinh
quang vay mượn!”

“Phu nhân!” Cornelia cầu khẩn.
“Ra khỏi đây ngay!” Nàng rít lên. “Tất cả. Các ngài vào nhà tôi

ăn nói như những kẻ thú vật...”

“Phu nhân!” Người lính đầu tiên lớn tiếng. “Thói kê dâm của

chồng phu nhân còn thú vật hơn thế đấy.”

Cụm từ đó lơ lửng trong không khí, và Nella bị nó cuộn lấy, đông

cứng giữa sự nín lặng của đám lính. Cụm từ đó hệt như một gói thuốc
nổ đặt bên dưới những tòa nhà của Amsterdam, bên dưới những nhà
thờ và khắp thành phố, phá hủy cuộc sống quý giá của nó. Sau tham
lam
lụt lội, đây là cụm từ xấu xa nhất trong kho từ vựng của thành
phố - nó có nghĩa là chết và những người lính biết điều đó. Nín lặng
bởi câu nói không kiêng dè vừa rồi của đội trưởng, họ không dám nhìn
thẳng vào mắt Nella.

Từ trên lầu có tiếng đóng cửa gần như không thể nhận thấy. Bên

ngoài có tiếng bước chân chạy thình thịch phá vỡ sự im lặng ngột
ngạt. Tất cả đều ngoái đầu nhìn ra và một tháng bé không quả chín
tuổi, Nella đoán vậy, thò đầu vào cửa trước, nét mặt hoan hỉ, miệng há
ra thở lấy thở để. “Tìm thấy ông ta rồi!” Nó hét lên.

“Chết rồi à?” Aalbers hỏi.
Thằng bé ngoác miệng cười. “Sống. Cách đất liền sáu mươi dặm.

Chúng ta đã tóm được ông ấy.”

Nella thấy ruột gan nhộn nhạo, hai đầu gối bắt đầu khuỵu xuống

sàn nhà cứng và lạnh. Ai đó đã kịp giữ lấy nàng trước khi nàng ngã -
là Aalbers, và ông ta nhẹ nhàng đỡ nàng đứng lên. Nàng choáng váng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.