NHÀ TIỂU HỌA - Trang 268

Nella đứng run rẩy trong tiết trời giá lạnh của một ngày tháng

Mười hai. Dọc theo hai đầu bờ kênh Herengracht, một vài bóng người
trong ô cửa sổ rụt vào khi bắt gặp ánh nhìn của nàng. Hình như có
nhiều cặp mắt quan sát nàng, nhưng không ai ra giúp.

“Họ sẽ giết ông ấy mất...” Cornelia nói, gập người trên cầu thang

tiền sảnh.

Nella khom người đặt hai tay lên hai đầu gối Cornelia. “Im đi!

Chúng ta phải theo ông ấy đến Stadhuis.”

“Chị không được làm thế.” Marin xuất hiện, bọc người trong tấm

khăn choàng, bóng cô ta đổ dài trong ánh nến.

“Sao?”
“Chỉ lôi kéo sự chú ý thôi.”
“Marin, chúng ta cần biết họ sẽ làm gì ông ấy!”
“Họ sẽ giết ông ấy mất...” Cornelia lặp lại, bắt đầu run lên. “Họ

sẽ dìm chết ông ấy.”

“Cornelia, vì Chúa.”
Marin nhắm mắt lại, xoa hai bên thái dương. Nella cảm thấy tức

giận trước sự ngoan cố của em chồng, cứ chần chừ không nắm bắt tình
hình để giành thế chủ động, thành ra rốt cuộc phải chịu khuất phục.
“Trái tim của cô dâu, Marin? Tôi sẽ không bao giờ phó mặc anh trai
mình cho số phận như thế.”

“Nhưng đó chính là điều chị làm đấy, Petronella. Chị đã bỏ anh

ấy ở Assendelft và trốn thoát một mình.”

“Tôi không gọi đó là một sự trốn thoát.”
“Chị thì biết gì về các thị trưởng?” Marin nói. “Chị chỉ là một kẻ

suốt ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời trên những cánh đồng,
uống sữa từ những con bò nhà quê thôi, không phải sao?”

“Điều đó không đúng. Cô bị sao thế?”
Marin bắt đầu đi xuống cầu thang về phía Nella đang đứng ở

dưới, từng bước từng bước chậm rãi và chính xác đến lạ lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.