NHÀ TIỂU HỌA - Trang 282

“Là muội từ lò sưởi.”
“Không chùi sạch được. Và con Rezeki có một vết trên đầu, ngay

nơi bị Jack đâm.”

Cornelia vội lùi xa khỏi cái tủ. “Mụ phù thủy đó là ai vậy?” Cô ta

rít lên.

“Chị ta không phải phù thủy, Cornelia. Chị ta là người Na Uy.”
“Một phù thủy Na Uy biến thành kẻ rình mò ở Amsterdam! Sao

chị ta dám gửi cho phu nhân những thứ ma quỷ này?”

“Chúng không phải ma quỷ.”
Cornelia trong cơn tức giận nói những câu như xát muối vào lòng

Nella. Nàng cảm thấy như thể chính nàng đang bị mổ xẻ giống như
nhà tiểu họa bí ẩn, người bị chẻ ra làm đôi và toàn bộ lục phủ ngũ tạng
phơi bày.

“Tôi chẳng có gì ở thành phố này cả, Cornelia. Chẳng có gì. Và

chị ta quan tâm đến tôi. Tôi không hiểu tại sao chị ta lại chọn tôi.
Không phải lúc nào tôi cũng hiểu được những thông điệp chị ta gửi
đến, nhưng tôi đang cố...”

“Chị ta còn biết gì nữa? Chị ta định làm gì?”
“Tôi không biết. Hãy tin tôi! Tôi đã yêu cầu chị ta dừng lại,

nhưng chị ta không dừng. Cứ như chị ta hiểu được nỗi bất hạnh của
tôi, và cứ tiếp tục.”

Cornelia cau mày. “Nhưng tôi đã cố làm phu nhân hài lòng. Tôi

đã luôn sẵn sàng...”

“Tôi biết chị luôn thế. Và tôi chỉ biết được mỗi một mẩu thông

tin rằng chị ta là thợ học việc của một nghệ nhân đồng hồ ở Bruges.
Tôi đã viết thư cho ông ta, nhưng ông này cũng im lặng giống như chị
ta.” Nella có thể nghe giọng mình nghẹn lại thành một tiếng nức nở,
những giọt nước mắt nóng hổi cứ chực trào ra. “Nhưng Pellicorne đã
nói thế nào nhỉ? Chẳng có gì giấu giếm mà không bị lộ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.