NHÀ TIỂU HỌA - Trang 287

không ai có thể làm việc này được đâu, Marin!” Sáng sớm nay nàng
đã nài nỉ em chồng như thế.

“Johannes đang ở tù. Nếu Agnes và Frans quyết định không rủ

lòng nhân từ, chúng ta có thể “bôi trơn” cho Jack để ít ra anh ta cũng
thay đổi câu chuyện đi.”

Marin đã gật đầu đồng ý, đưa tay sờ bụng. Giờ người trong nhà

đã biết cô ta đang mang thai, có lẽ vì thế mà cơ thể cô ta dường như
phát triển nhanh hơn. “Mẹ là một ổ bánh mì khổng lồ.” Mẹ Nella đã
từng nói vậy khi bà mang thai Arabella. Giờ thì hình như Marin cũng
đang đợi xem cơ thể mình biến đổi đến mức nào. Marin và cái nút thắt
quá chặt của cô ta; ý cô ta là gì mới được chứ?

“Sau đó, tôi sẽ đi thăm Johannes, nếu họ chịu để tôi vào.” Nella

nói thêm. “Cô có muốn nhắn gì không?”

Marin dường như cố dằn nỗi đau đang cuộn lên trong lòng.

Buông thõng hai tay, cô ta quay đi, nhìn chằm chằm về phía phòng
khách.

“Tôi không thể nói được gì cả.”
“Marin...”
“Hy vọng là nguy hiểm, Petronella.”
“Thế còn hơn không.”

Trời lạnh buốt, gió như những lưỡi dao cửa vào mặt Nella. Ước

gì mùa xuân đến sớm hơn, nàng nghĩ, và rồi tự hỏi liệu ước như vậy
có công bằng cho Marin và Johannes không. Lúc mùa xuân đến, nền
Cộng hòa của riêng họ có thể đã đổ sụp dưới chân. Cố xua tan những
ý nghĩ ảm đạm, nàng rảo bước, mười phút hay đại loại vậy, về phía
Đông của thành phố. Nàng sực nhớ đến việc nhà tiểu họa rời khỏi ngôi
nhà trên phố Kalverstraat. Nella chưa từ bỏ hy vọng. Nàng vẫn còn dõi
mắt kiếm tìm trên những con đường mái tóc màu vàng thấp thoáng,
ngóng chờ một tiếng gõ cửa và một gói hàng được giao đến. Nhưng đã
nhiều ngày trôi qua, chỉ có im lặng và im lặng. Dù đã nói với Cornelia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.