NHÀ TIỂU HỌA - Trang 316

phố Prinsengracht nơi Agnes và Meermans sinh sống. Một món tiền
đút lót để họ không đưa ra những lời khai bất lợi cho Johannes. Năm
trăm kia phải dùng để hối lộ Jack Philips. Còn phần mình tính sau.

Hanna bắt đầu chất những cối đường vào giỏ. “Cornelia thế

nào?” Cô ta hỏi.

Chị ấy đang sợ hãi, Nella muốn nói vậy. Chị ấy cứ ở rịt trong nhà

bếp. Nàng đã bỏ cô hầu gái lại trong hoảng loạn, giật mạnh những lớp
áo chặt cứng của cái bắp cải, cắt hành tươi và tỏi tây. “Chị ấy rất khỏe,
cảm ơn chị!”

“Vài người thì co cụm lại, trong khi những người khác lại lớn

mạnh.” Arnoud nhận xét, lắc đầu nhìn núi đường.

Hanna nắm chặt tay Nella. “Chúng tôi sẽ bán chỗ đường này, rồi

quay lại.” Cô ta nói. “Tôi hứa.”

Nella vội quay về nhà vì trời sắp mưa, cảm thấy như thể những tờ

tiền trong túi nàng là những biểu ngữ của niềm hân hoan nho nhỏ. Đó
là một khởi đầu, và Nella tin vào Hanna Maakvrede. Dù việc đến gặp
Agnes và Frans Meermans không hề dễ chịu chút nào, chỉ là diễn cho
xong vai của mình thôi. Nàng sẽ cất đi cái tôi thực sự của mình như
Marin đã làm. Biết đâu khi nhìn thấy tiền, trái tim chai cứng kỳ dị của
Meermans sẽ mềm đi, tâm hồn cao thượng của Agnes lâu nay vẫn im
lìm ngủ chợt bừng tỉnh. Họ có thực sự muốn Johannes chết không?
Một người phải căm hận đến mức nào mới muốn nhìn người khác
chết?

Bước vào tiền sảnh và giũ nước mưa ra khỏi người, Nella nghe

tiếng Cornelia khóc. Tiếng khóc rấm rứt của cô ta văng tới từ nhà bếp
chính. Nàng thả cái giỏ đựng cối đường Surinam bị mốc và chạy
xuống lầu, suýt nữa thì ngả vì giẫm vào gấu váy. Vỏ rau củ vung vãi
khắp sàn.

“Chuyện gì thế?” Nella hỏi.
Cornelia chỉ vào lá thư trên bàn. “Từ chị ta?” Nella nói, thấy

phấn chấn hẳn lên. Rốt cuộc, nàng nghĩ, nhà tiểu họa cũng đã quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.