NHÀ TIỂU HỌA - Trang 382

Họ dựng Marin dậy, và bà Lysbeth dùng một con dao sắc để cắt

váy lót và áo vải. Nella gắng làm ra vẻ thản nhiên khi lớp vải tách ra
làm hai, cố chỉ tập trung vào việc đang làm. Nella thấy đau lòng quá
đỗi khi nhìn vào cái bụng trống rỗng xệ xuống nơi Thea đã sống gần
chín tháng, và nàng cũng không thể không nhìn khuôn ngực căng sữa
của Marin. Giữa hai chân cô ta, dây rốn vẫn còn đó, thứ mà họ không
thể lấy ra được.

Cornelia thở dốc, vì đau đớn hay buồn nôn, Nella không biết

chắc. Lối Thea đã thoát ra dường như đã bịt kín, nhưng Nella không
dám chạm tới sợ rằng có thể khiến máu chảy ra thêm. Thay vì thế, họ
thoa chỗ dầu oải hương còn lại vào những bộ phận khác trên cơ thể
Marin. Mùi thơm một cách lạ lùng khỏa lấp mùi tử khí ngày một nồng
nặc.

Nella và bà Lysbeth chật vật đỡ Marin dậy; Cornelia nhẹ nhàng

mặc váy vào cho cô ta, cột dải buộc bằng những ngón tay run rẩy. Khi
Nella ngả người Marin về phía trước, đầu cô ta gục vào ngực cô hầu
gái. Cornelia luồn một cánh tay xuyên qua áo nịt ngực. “Nhiều năm
rồi tôi không thay quần áo cho phu nhân.” Cô hầu nói, giọng nhẹ và
cao, như hơi thở. “Phu nhân luôn tự làm lấy.”

Cornelia đi cho Marin đôi tất len dài và một đôi dép lê bằng da

thỏ được thêu hai chữ cái M và B. Nella rửa mặt cho Marin, từ tốn lau
khô bằng khăn sạch. Lysbeth xõa tóc cô ta ra và tết lại, lèn nó vào
trong một chiếc mũ trắng vừa vặn.

“Đợi đã...” Nella nói. Nàng chạy vào căn phòng nhỏ của Marin,

nơi Thea đang nằm ngủ trong chiếc nôi gỗ sồi. Nella lôi xuống tấm
bản đồ châu Phi, vẫn được chú giải bằng những câu hỏi chưa trả lời -
Thời tiết? Thức ăn? Chúa?

“Ta nên cho thêm vào nhũng vật dụng khác nữa của phu nhân.”

Comelia nói khi cô ta trông thấy thứ Nella mang ra. “Những chiếc
lông vũ, gia vị và những cuốn sách.”

“Không!” Nella nói. “Ta sẽ giữ chúng lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.