NHÀ TIỂU HỌA - Trang 89

là Frans sẽ đội chiếc mũ to nhất phòng, và chắc chắn là Agnes ép anh
ta đội nó.”

“Những người vợ có thường dự những buổi tiệc thế này không?”
Ông mỉm cười. “Phụ nữ thường proibidas

*

, ngoại trừ những dịp

đặc biệt. Dù phụ nữ Amsterdam có được sự tự do mà phụ nữ Pháp và
Anh không có.”

“Tự do ư?”
“Phụ nữ có thể đi bộ một mình trên phố. Thậm chí những đôi vợ

chồng có thể nắm tay nhau.” Ông lại ngừng lời, nhìn qua cửa sổ.
“Thành phố này không phải là nhà tù nếu em đi đúng đường. Người
nước ngoài có thể tặc lưỡi và nói: “Ồ, tôi thì không đời nào!” và “Ồ,
thế thì sao chứ?”

*

, nhưng tôi dám chắc là họ ghen tị.”

“Đương nhiên rồi ạ.” Nella đáp, lại một lần nữa không hiểu

những từ lạ lẫm của ông, không hiểu chút gì. Proibzdas. Trong thời
gian ngắn về làm vợ ông, nàng nhận thấy Johannes thường xen những
từ nước ngoài vào trong câu nói của mình và điều đó mê hoặc nàng.
Không có vẻ gì là ông muốn khoe mẽ, mà giống như kiểu cố vươn tới
một thứ gì đó mà lưỡi ông không bao giờ có thể đạt được. Nella thấy
chưa từng có một người đàn ông nào, đúng là chưa từng có, nói với
nàng theo cách giống như ông tối nay. Dù những lời nói của ông khó
hiểu thật, nhưng Johannes đối xử với nàng hệt như một người ngang
hàng. Ông nghĩ nàng hiểu.

“Lại đây nào, Nella!” Ông bảo.
Ngoan ngoãn và có chút sợ sệt, nàng đi về phía Johannes và ông

khẽ nâng cằm nàng lên. Nàng nhìn ông chằm chằm, họ quan sát và
ước lượng nhau như nô lệ và chủ nô ngoài chợ. Ông đưa hai tay ôm
lấy mặt Nella và mâm mê đôi má tươi trẻ của nàng. Nàng ngả người
về phía trước. Những đầu ngón tay của ông xù xì, nhưng đó là thứ
Nella mong đợi. Đầu óc nàng mụ đi dưới cái đụng chạm của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.