NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 129

Cung Thị Lan

Nha Trang Dấu Chân Kỷ Niệm

Chương Mười Chín

Hơn một tuần, Quân không đến nhà. Má Hạ thắc mắc hỏi Vy:
- Dạo này sao không thấy Quân và Ân đến chơi vậy con?
Hạ im lặng nghe Vy trả lời:
- Anh Quân đi chơi với Ân. Ảnh thường đưa Ân lên nhà ảnh. Con
nhỏ Ân giờ chơi với em gái út của anh Quân thân lắm nên nó không xuống
đây chơi nữa.
Tiếng thở dài của má và lời nói của nhỏ Vy đã khiến Hạ nhớ lại
ngày Hạ cùng Anh đến nhà Quân. Hạ nhớ khẩu súng Quân để trên bàn khi
Hạ than vãn buồn chán. Hạ nhớ đến sự ngạo nghễ và ngang tàng của anh ta,
kèm theo hình ảnh Hạ say rượu nằm sóng xoài trên đường. Hạ thật sự cần
tỏ ra lạnh lùng và cao ngạo hơn là mong mùa hè qua thật mau.
Tối hôm đó, Hạ rủ Vy đi biển chơi. Hai chị em đạp hai chiếc xe
song song nhau trên đường Duy Tân đến tận khu Nguyễn Thiện Thuật.Vy
nói:
- Đến đường này nhớ chị Đoan Hạnh và Ái. Chị Đoan Hạnh từ lúc đi
dạy xa, ít khi về. Em nghe nói chị bị suyễn nặng lắm. Còn nhỏ Ái từ lúc đi
làm thư ký cho trường Lê Quý Đôn thì biệt tích luôn.
Con nhỏ liên tục nhắc tới những người bạn ngày xưa làm Hạ
bâng khuâng, muốn khóc. Hạ cố quên đi những ngày cũ để tự tạo cho mình
một con người đang sống ở một thế giới khác, nhưng có được đâu. Những
con đường Nha Trang và biển luôn luôn gợi nhớ những kỷ niệm mà Hạ đã
cố quên đi. Rồi sự hiện về của một người. Một người không hiểu vô tình
hay cố ý khơi lại niềm đau xưa. Hiện tại, Hạ là người vừa ở trong mơ, vừa
sống trong những cái có thực. Những cái thay đổi trái nghịch của hai thế
giới tồn tại trong tâm hồn Hạ, làm Hạ cảm thấy chơi vơi và đau thương. Hạ
phải làm gì đây? Phải làm gì để thoát khỏi những muộn phiền trong tư
tưởng?
- Quay lại đi Vy. Em có muốn xuống biển ngồi với chị một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.