NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 67

Cung Thị Lan

Nha Trang Dấu Chân Kỷ Niệm

Chương Mười

Tiếng nói xôn xao của mọi người trong nhà đã đánh thức Hạ dậy sớm hơn
mọi ngày.
- Chuyện gì vậy má?
Tối hôm qua tụi cướp bắn phá và lấy đồ ở các tiệm trên đường
Độc Lập và Phan Bội Châu. Má nghe bác Hiền nói chị Huế phải bỏ tiệm
chạy qua nhà bác ở cạnh rạp hát Nha Trang trốn.
Chị Huế là người giúp việc của cô Mỹ, cô ruột thứ bảy của Hạ.
Chị là người rất trung thành với gia đình cô. Ngày cô bảy Mỹ đưa gia đình
và bà nội của Hạ vào Sài Gòn, đáng lý chị cũng đi cùng, nhưng vì lo cho tài
sản của chủ và không muốn xa Nha Trang nên chị xin ở lại trông nhà.
Trước khi rời Nha Trang, cô Mỹ thì muốn chị có căn nhà và toàn bộ tài sản
nếu có sự thay đổi xảy ra. Còn chị Huế thì hy vọng là khi Quân Lực Việt
Nam Cộng Hòa chiến thắng, gia đình cô trở về Nha Trang thì tài sản vẫn
còn nguyên như cũ. Những ngày thành phố chộn rộn di tản và chuẩn bị đối
phó với chiến cuộc, không ai nhớ là chị chỉ ở một mình trong căn nhà của
cô Mỹ .
Hạ chạy qua khu vườn, gọi Ái:
- Bà nghe tin gì chưa?
Ái to miệng:
-Vụ cướp đường Độc Lập chứ gì ? Biết rồi!
Hạ nhắc Ái :
- Chị Huế ở một mình trong nhà Cô Mỹ đó! Bà muốn đi ra tiệm của cô
xem sao không? Má tui đã cho tui đi rồi .
- Đi chứ nhưng chờ tui thay đồ đã!
- Mặc đồ bộ đại đi! Việt cộng gần vô rồi mà còn bày đặt quần áo
ngoài đường, quần áo trong nhà.
- Không được! Tui là vậy. Bà mà không thay đồ tui không thèm
đi chung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.