NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 68

- Được nhưng đi bộ chứ đừng đi xe đạp. Nếu không, tụi mình ra
khỏi nhà không được đâu.
- Sao bà mới nói là má bà cho đi rồi?
- Tui đi thay đồ đây không cãi với bà nữa.
Chờ má vào nhà nội bàn luận tin nóng hổi của vụ cướp, Hạ vội
vàng mở tủ lấy bộ đồ đồng phục học thể dục thay thật nhanh rồi cùng Ái đi
bộ hướng về đường Độc Lập.
Đường phố Nha Trang bừa bộn và dơ dáy chưa từng thấy. Vật
dụng, áo quần, giấy tờ, sách vở ngổn ngang dọc hai bên đường. Các cửa
hiệu đóng cửa im lìm. Một vài cái được khép hờ, thấp thoáng một vài
người ra vô. Trên các ổ khóa của các cửa sắt là dấu tích của vết đạn bắn
xuyên qua. Đúng như lời đồn! Quả thật, đêm hôm qua các tiệm lớn trên các
đường phố đều bị cướp. Đến trước tiệm Vĩnh Thạnh hai đứa thi nhau thò
miệng vào chỗ ổ đạn bắn và réo to:
-Chị Huế ơi! chị Huế!
Ái nôn nóng:
-Bà có chắc chỉ ở đây một mình không?
Hạ bối rối:
- Chắc mà không chắc!
Ái tròn mắt:
-Là sao?
Hạ ấp úng và cố tìm cách giải thích :
- Tui biết chắc là chị ở đây một mình bởi vì hôm chia tay với gia
đình cô Mỹ, tui nghe chị ở lại giữ tiệm. Nhưng mà tui lại nghe má tui nói là
tối hôm qua có cướp nên hình như chị đã chạy trốn qua nhà bác Hiền rồi.
- Vậy bà gọi tui đi ra đây làm gì?
- Thì coi sự việc có đúng như lời đồn không? Hơn nữa, coi tụi cướp
còn bỏ lại gì thì mình lấy chứ uổng!
Ái quan sát cái cửa sắt:
- khóa bị bắn như vầy là thật sự có cướp. Nhưng mà cửa được khóa
lại với chiếc dây xích này chứng tỏ có người ở bên trong. Coi chừng có
thằng ăn cướp nào còn ở trong đó nó ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.